NHÌN MẢNH VỠ
Page 1 of 1 • Share
NHÌN MẢNH VỠ
NHÌN MẢNH VỠ
Chiều Ninh Kiều sao nghe buồn bã quá
Dãy gợn tàn rệu rã kéo về xa
Từ đáy sâu bóng tối cuộn phong ba
Rồi lộng mãi, trải ra cùng khắp ngả!
Ta thấy lạnh, thấy cô đơn héo hắt
Bước lững lờ trước mặt biến mờ tan
Nửa mảnh vàng trên cao như lúc lắc
Ngắm nhìn ai trầm mặc khóc tàn trăng
Chiếc đò đen nhúc nhích lội qua bờ
Vầng lố nhố dật dờ như bỡn cợt
U hồn mờ đang vặn mình trăn trở
Kéo giọt dài ảm đạm, nhỏ sầu lơ…
Thoảng tỉnh giấc, nhìn người qua, kẻ lại
Sao êm đềm thắm thiết biết bao nhiêu
Quấn choàng vai, liêu xiêu hai ảnh xoáy
Và không còn nghe thấy tiếng ai kêu!...
Mới hôm nào cũng lai láng trên sông
Đò xuôi ngược vờn tranh chiều êm ả
Cũng trong tay, nâng bay vào khung rộng
Níu mây ngàn, gửi mộng tận trời xa
Vậy mà nay quạnh quẽ, màu thu chết
Ôm trái sầu lặng lẽ, ngóng cô liêu
Ngước vầng trăng khuất mờ không dấu vết
Đọng ẩn tình vàng vọt nỗi đăm chiêu…
Thấy luyến lưu, nối tiếc thuở khung tròn
Nhớ nụ cười, ánh mắt, dáng hình ai
Thuở vườn xuân ngợp đầy xanh mơn mởn
Những cánh vàng đùa giỡn dưới tầng mây!...
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Page 1 of 1
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum