Our forum runs best with JavaScript enabled !

Sách

Page 43 of 50 Previous  1 ... 23 ... 42, 43, 44 ... 46 ... 50  Next

View previous topic View next topic Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 2:47 pm

Review Sách Pháp “Kiếp sau” – Marc Lévy

By Pháp ngữ Bonjour

“Je t’aime, sans savoir pourquoi ni comment. Je t’aime ainsi car je ne connais pas d’autres façons. Là où tu n’existes pas, je n’existe pas non plus.”. “Anh yêu em, không biết tại sao cũng không biết như thế nào. Anh yêu em đến mức anh chẳng còn biết điều gì khác nữa. Nơi nào không có em, nơi đó cũng không có anh” – Trích sách Pháp “Kiếp sau” Marc Lévy

Sơ lược sách Pháp “Kiếp sau” Marc Lévy

Nếu bạn yêu thích ngôn tình hoặc tin vào những điều “tâm linh”, thì KIẾP SAU của Pháp Marc Lévy là một sự lựa chọn đáng cân nhắc bởi văn phong gần gũi của mình. Tuy tình nhưng không sến, tuy bí ẩn nhưng vẫn rất chân thực. 

Nhắc đến Marc Levy, nhiều người vẫn sẽ nhắc đến tác phẩm “Nếu em không phải một giấc mơ”. Quyển đó hay nhưng mình vẫn cảm hơn với câu chuyện tình của Jonathan và Clara trong LA PROCHAINE FOIS. Có thể bởi vì thích một mối tình truyền kiếp hơn là mối tình giữa người và hồn ma.

Kiếp sau

Tóm tắt sơ lược

Câu chuyện bắt đầu từ một bức thư của anh bạn thân Peter. Thông tin về một bức họa cuối cùng của danh họa người Nga Vladimir Radskin – họa sĩ mà Jonathan (một chuyên gia đấu giá các tác phẩm nghệ thuật). Jonathan đã bỏ lại cô vợ sắp cưới của mình Anna, để đến London tìm bức tranh ấy đồng thời giúp Peter vực dậy công việc đang gặp khó khăn của mình.

Cuộc sống vẫn sẽ tiếp diễn bình thường nếu ngày ấy ở London, Jonathan không gặp Clara. Không cảm thấy như đã từng gặp nhau ở đâu đó. Và không có cảm giác vấn vương, ám ảnh cả hai người… 

Có thể bạn đang nghĩ Clara như một kẻ thứ ba trong mối tình của Jonathan và Anna. Nhưng qua lời văn của Marc Levy, bạn sẽ thấy Jonathan và Clara như Romeo và Juliet thời điểm đó. Còn Anna, như một mối tình đẹp còn dang dở của Jonathan.

Hiển nhiên, không phải đơn giản mà Jonathan và Clara lại “ám ảnh” nhau đến vậy trong lần gặp đầu. Càng đọc bạn sẽ càng thấy nhiều bí mật, âm mưu cần được khám phá.

Câu chuyện không chỉ nói về thời điểm hiện tại mà còn lội ngược kiếp trước khi chàng và nàng bên nhau. Câu chuyện kết thúc, lãng mạn và đau đớn như mối tình của Romeo và Juliet năm xưa. Jonathan đã chọn cái chết để được ở gần Clara, và để nuôi dưỡng một tình yêu bất tử. Điều sẽ khiến họ thuộc về nhau mãi mãi ở kiếp sau.

Cảm nhận riêng

Bên cạnh chuyện tình cảm, Marc Levy còn khắc họa thêm những điểm nghệ thuật phong cách châu Âu. Những lối sống bình dân của người phương Tây; Kiến thức hội họa và một vài nét thời kì phong kiến xưa. Đây là một câu chuyện tình không quá ướt át nhưng đủ để cảm nhận nhiều hơn về tình yêu. Trong tình yêu, chuyện gì cũng có thể xảy ra.

“Aimer, haïr, c’est créer sa vie au lieu de la contempler. Le sentiment ne meurt pas toujours…” – “Yêu, ghét chính là tạo nên cuộc sống thay dự toán cho cuộc sống ấy. Cảm giác không phải lúc nào cũng chết…” – Trích La Prochaine Fois, Marc Levy

Có thể bạn sẽ không thích quyển này như bạn, nhưng những tác phẩm khác của Marc Levy cũng rất đáng để đọc, tiếng Pháp không chỉ hay khi nói mà còn đẹp trong cả văn thơ.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 2:56 pm

Một Ý Niệm Khác Về Hạnh Phúc – Hành trình kiếm tìm hạnh phúc

Review Sách Hay - vietchiase

(VCS) – Một ý niệm khác về hạnh phúc là một cuốn tình yêu dệt nên câu chuyện tình cảm với muôn màu cung bậc xúc cảm khiến trái tim ta như đi qua bao thăng trầm cuộc sống và vươn tới bến bờ hạnh phúc cuối cùng. Cùng Việt Chia Sẻ review chi tiết cuốn sách này nhé.

Đôi nét về tác giả Marc Levy

Marc Levy sinh năm 1961 tại Paris, sau khi tốt nghiệp đại học ngành công nghệ thông tin ông chuyển đến làm việc và sinh sống tại Mỹ từ năm 1984. Tại Mỹ, ông làm việc trong ngành đồ họa kiến trúc, đến năm 1991, Marc Levy trở lại Pháp và ông bắt đầu viết văn. Năm 1999, Marc Levy xuất bản cuốn sách đầu tiên “Nếu em không phải một giấc mơ”, và ngay lập tức tác phẩm trở thành hiện tượng của làng văn học thế giới. Kể từ đó, trung bình mỗi năm Marc Levy cho ra đời 01 cuốn sách mới, và hầu như tất cả các tác phẩm của ông đều được xếp vào hàng best seller toàn cầu, giúp ông trở thành tác giả được mong đợi. Tác phẩm của Marc Levy đã được dịch ra 49 thứ tiếng và bán được hơn 40 triệu bản trên khắp thế giới.

Một chuyến hành trình thú vị qua những vùng đất và gặp những con người khác nhau đã lật mở từng trang sách bí mật về quá khứ của Milly lẫn người cô ruột bí mật của mình. Để rồi qua đó, họ đã có những trải nghiệm bên nhau tuyệt vời nhất, món quà đúng nghĩa dành cho tuổi trẻ đã mất của họ.

Một ngày như mọi ngày của Milly có lẽ vẫn sẽ như thế nếu không có sự xuất hiện đột ngột của Agatha – người vừa thoát khỏi trại giam và uy hiếp “đi nhờ xe” của Milly. Hai con người cách biệt nhau tận 30 tuổi, thuộc hai thời đại khác nhau, cùng dấn thân vào một chuyến phiêu lưu lạ kỳ mà chính từ đó, họ đã được sống lại tuổi thanh xuân dường như đã mất của mình.

Milly là một cô gái 30 tuổi, độ tuổi chẳng còn trẻ trung gì nữa, chấp nhận cuộc sống ổn định trong phòng pháp lý của một trường đại học. Cô cảm thấy mọi thứ với vốn chỉ có thế và chỉ thế là đủ cho đến khi cô bị Agatha hăm dọa và cướp xe.

Agatha, sau hơn 30 năm tuổi xuân trong tù, giờ chẳng còn như ngày nào đã quyết tâm thoát ngục dù chỉ còn 5 năm nữa là mãn hạn. Sự điên rồ ấy bắt đầu với việc uy hiếp Milly, bắt cô phải tham gia cuộc hành trình đầy bí ẩn của mình từ Philadelphia đến tận California trong vòng 5 ngày.

Chuyến hành trình những tưởng chỉ là kết cục của cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên giữa hai người phụ nữ xa lạ này, lại chẳng có điểm chung nào cả. Thực chất, qua mỗi điểm dừng, mỗi lớp khóa bí mật của quá khứ dần được phá bỏ, để đến cuối khi thân phận của cả hai được làm rõ, những giọt nước mắt hạnh phúc đã bắt đầu tuôn rơi. Đó không chỉ là một hành trình để tìm sự thật mà còn là tìm về nguồn cội, tìm về ý niệm hạnh phúc của chính mình.

Review sách Một ý niệm khác về hạnh phúc không chỉ đơn thuần nói về tình cảm gia đình, bạn bè đầy mật thiết, chân tình giữa các tuyến nhân vật mà qua đó tác giả còn đưa người đọc quay trở lại quá khứ, trở lại những thập kỷ 60-70 của thời đại trước, quay lại những cuộc chiến tranh, những vấn đề phân biệt chủng tộc, những cuộc đấu tranh- bạo động của sinh viên…

Đó cũng chính là quãng thời gian mà Agatha cùng người chị, những người bạn của mình đã sát cánh bên nhau, chiến đấu vì lý tưởng cao đẹp của mình. Nhưng những sai lầm tuổi trẻ, những phút bốc đồng không mong muốn đã đẩy họ vào thế bế tắc và thậm chí phải trả giá bằng cả tuổi trẻ của mình.

Còn đối với Milly, suốt hơn 30 năm qua, cô luôn chấp nhận cuộc sống nhàm chán và ổn định của mình với một nỗi hoài nghi về quá khứ của mình. Cô luôn xoay vần với những bí ẩn về gia đình mình, về thân phận của mình trong những ngày trượt dài của tuổi trẻ. Cô sống như chỉ đang tồn tại, không lý tưởng, không mục đích mà chỉ đơn thuần đếm ngày tháng thanh xuân trôi qua mà thôi. Nếu như không có sự “ngắt mạch” của Agatha cùng hành trình đầy thú vị kia, có lẽ cô chẳng bao giờ làm điều mà bản thân chẳng có dũng khí để làm.

Thông qua nhân vật Agatha trong cuốn sách Một ý niệm khác về hạnh phúc , Marc Levy dường như muốn nhắn nhủ rằng cứ là chính mình, hãy sống với chính con người thật của mình, cứ đuổi theo ước mơ cho đến tận cùng. Để sau này khi nhìn lại, chẳng còn hối tiếc, chẳng còn những hoài nghi mà chỉ còn lại một chút hạnh phúc luôn le lói.

Một số cảm nhận của bạn đọc sách Một ý niệm khác về hạnh phúc

“Bạn đang sống một cuộc sống như thế nào? Đó có phải là cuộc sống mà bạn muốn có? Bạn có cảm thấy hạnh phúc? Đa số mọi người chấp nhận một cuộc sống “trong vùng an toàn” giống nhau. Bạn thấy an toàn, thấy tạm hài lòng, nhưng….? Nếu nhưng…. bạn nên đọc “Một ý niệm khác về hạnh phúc”. Nó sẽ cho bạn một cái nhìn khác về hạnh phúc, về cuộc sống mà ta đang sống. Có lẽ đó cũng là ý nghĩa mà nhiều người tìm kiếm cho cuộc sống tẻ nhạt của mình nhưng có vẻ ta luôn sợ hãi khi phải bước ra khỏi vùng an toàn của cuộc sống.”

“Truyện này rất hay. Tác giả viết lối tình cảm. Mở đầu của truyện khá bí ẩn khiến người đọc thắc mắc về nội dung truyện và càng muốn đọc truyện nhiều hơn và nhanh hơn nữa để được biết phần sau của câu chuyện. Về sau tác giả đã sắp đặt khiến người đọc cảm thấy vui lây cho nhân vật chính của truyện. Cuốn sách này không chỉ dành riêng cho trẻ em hay chỉ cho người lớn. Mọi lứa tuổi đều có thẻ đọc được cuốn này. Ngoài ra, nó còn giúp người đọc rèn luyện kĩ năng cảm thụ thơ văn. Tôi khuyên mọi người nên đọc nó.”

“Đây là quyển sách đầu tiên mình đọc của Marc Levy và thật bất ngờ với nội dung của quyển sách. Nếu bạn thích một chút âm mưu, rượt đuổi, một chút lãng mạn, tinh tế và sự rong chơi vô bờ của tuổi trẻ thì nên đọc cuốn sách này. Thông qua các nhân vật, tình tiết, tác giả đã cho giải bày cho người đọc một ý niệm khác về hạnh phúc. Đó là sự dung hòa của tình yêu tuổi trẻ, bè bạn và lý tưởng sống. Một điều nữa mình thích ở quyển sách là bìa được vẽ khá đẹp và ý nghĩa. Ý nghĩa như thế nào thì mời bạn trên tay quyển sách thì sẽ rõ.”

Bằng lối kể chuyện hấp dẫn, có cao trào kịch tính, có khoảnh khắc chết lặng, Marc Levy vẫn luôn như thế, vẫn luôn là người lôi dắt độc giả đi sâu vào mê cung câu chuyện bất ngờ và giàu tính nhân văn. Một cái kết hơi hụt hẫng nhưng xem ra lại là cái kết hoàn hảo nhất, bởi tất cả các nhân vật trong Một ý niệm khác về hạnh phúc nói cho cùng đều là những con người xứng đáng có được hạnh phúc. Bạn hãy đọc và tự trải nghiệm cuốn sách Một ý niệm khác về hạnh phúc này nhé. Chúc các bạn đọc sách vui vẻ!

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 3:03 pm

Review sách: Em Ở Đâu

Haianchay

Cảm xúc duy nhất của mình khi đóng cuốn sách lại là nhẹ tênh, không biết giải thích như thế nào nhưng kết thúc câu chuyện làm mình thấy hụt chân, kiểu như bước khỏi cửa máy bay và nhảy xuống vậy. Tim mình đã nấc lên một nhịp khi đọc những dòng cuối cùng. Có lẽ đã quá quen với một happy-ending thường thấy trong những câu chuyện của Marc Levy.

Tóm tắt một chút về câu chuyện này. Nhân vật chính của truyện là Phillip và Susan – hai con người với hai ước mơ và hoài bão khác nhau. Chàng khắc khoải cho một tình yêu lý tưởng. Nàng – chỉ đơn giản là yêu!

Tuổi thơ của họ gắn liền với nhau, vật kết ước của họ là chiếc dây chuyền đeo trên cổ Susan – nó là nhân chứng cho sự gắn kết trọn đời của hai tâm hồn, kể cả khi định mệnh chia cắt. Chiếc dây chuyền ấy đã ở bên Susan, che chở cuộc đời cô khi sóng gió, đã cho cô niềm tin vào sự lạc quan của tuổi trẻ trên con đường tìm kiếm tương lai khi không có Phillip ở bên. Nhưng cuộc sống và hạnh phúc dường như chẳng bao giờ là trọn vẹn, con đường họ đi không còn chung bước nữa.

Susan quyết định tới Trung Mỹ để làm cho một tổ chức nhân đạo, giúp đỡ những người dân nơi đó – nơi mà sự sống và cái chết đôi khi quá mong manh bởi những cơn bão triền miên, liên tiếp hành hạ. Phillip ở lại Manhattan và thành công với ngành quảng cáo, dẫu yêu Susan tha thiết nhưng anh không thể cùng cô tới miền đất ấy được, bởi nơi đó không phải là ước mơ và cuộc sống của anh. Họ nuôi dưỡng tình yêu của mình nhiều năm qua những lá thư và những giờ gặp nhau ngắn ngủi ở sân bay Newark. Mấy bạn xem Sully chắc biết cái sân bay này.

Cuộc sống của Susan ngày càng khó khăn và vất vả hơn, trong khi đó Phillip ngày càng thành đạt. Cô đơn khiến anh mở lòng với người con gái khác là Mary… nhưng anh vẫn luôn nhớ lời hứa thủa thiếu thời cùng Susan: “Bất cứ chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở bên em!”

Khi cầm trên tay cuốn sách, mình đã tưởng tượng ra một kết thúc đẹp đẽ giữa Phillip và Susan, đã tin rằng họ sẽ chứng minh cho cuộc đời thấy khoảng cách sẽ không thể nào là lý do chia rẽ những tình yêu, nhưng càng đọc, mình mới càng thấm thía rằng quan điểm tình yêu của hai người là khác xa nhau. Và người này không thể sống và chấp nhận sống chung với hoài bão của người còn lại. Với Susan: “Yêu một người lại có thể khiến cho người ta sợ hãi đến mức chạy trốn!”, trong khi đó Phillip cố giải thích cho cô rằng: “Yêu không phải là từ bỏ tự do của mình, mà là mang cho nó một ý nghĩa…”.

Phillip và Susan đã có một tuổi thơ thật đẹp mà như Marc Levy nói: “Tuổi thơ có những giá trị của nó, nó giúp xây dựng nền tảng cho những ước mơ và cuộc sống của chúng ta. Chính trong ký ức tuổi thơ, người ta sẽ tìm được nguồn sức mạnh cho mình, hiểu được nguyên cớ của những cơn giận dữ, nuôi dưỡng những đam mê, và nó cũng thường xuyên đẩy ta ra ranh giới của những nỗi sợ hãi và những hạn chế của chính mình”.

Kết thúc buồn nhưng mang nhiều ý nghĩa, về ước mơ, về tuổi thơ, sự bao dung và ý nghĩa của gia đình…

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 3:10 pm

MUCMOCMEO

\BOOK REVIEW/: CÔ GÁI NHƯ EM (UNE FILLE COMME ELLE) – MARC LEVY

Marc Levy luôn biết cách đem đến cho độc giả đầy bất ngờ từ những điều vốn rất bình thường – như câu chuyện về tòa nhà số 12, Đại lộ Năm, New York trong cuốn tiểu thuyết Cô gái như em.

Ở tòa nhà số 12 này có 9 tầng nhà, trung bình mỗi tầng có 1 căn hộ sinh sống. Tòa nhà sẽ không khác biệt so với các tòa nhà khác ở New York, ngoại trừ chiếc thang máy cũ kỹ cần người vận hành thủ công. Deepak – người làm nghề điều khiển thang máy thủ công 39 năm nay – luôn tự hào với công việc của mình. Không đơn thuần chỉ là người điều khiển thang máy, Deepak còn gắn bó với tòa nhà số 12 như là một phần không thể thiếu, cũng như không thể thiếu trong cả nếp sống của cư dân.

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì cho đến khi người gác thang máy ca đêm Rivera bị ngã nhập viện. Cháu trai của Deepak – tên Sanji đến từ Ấn Độ sẽ tạm thời thay thế. Nhưng không một ai trong tòa nhà thực sự biết rõ về anh ta – kể cả người chú Deepak. Và Chúa mới biết chuyện gì có thể xảy ra, là chuyện tồi tệ hay tốt đẹp? Biết đâu đó, sẽ là những cuộc gặp gỡ định mệnh?

Cuốn sách bắt đầu với những câu chuyện thường nhật diễn ra trong tòa nhà số 12, rồi phát triển khi các nhân vật dần xuất hiện và có các mối gặp gỡ. Bạn sẽ có cảm giác như đang xem một bộ phim với các cảnh quay chuyển tiếp nhau mà không bị mất liên kết. Ngược lại, bộ phim sẽ rất mượt mà từ đầu đến cuối với những mẩu truyện, tình tiết dần hé lộ để người xem hiểu ra bức tranh toàn cảnh.

Tuy viết về những câu chuyện trong cuộc sống, nhưng Marc Levy cũng khéo léo đan xen tình cảm gia đình, vấn nạn phân biệt chủng tộc/màu da, thực trạng xã hội,…qua trang sách. Tình yêu là khía cạnh mà có lẽ ta thấy nhiều nhất trong cuốn tiểu thuyết này. Nhưng thay vì chỉ tập trung vào mối tình cổ tích của đôi trẻ, tác giả còn mang đến những chuyện tình không kém lãng mạn của những cặp đôi trung niên như Deepak và người vợ Lali. Họ cũng đã có một mối tình đẹp đẽ ngày trẻ và thậm chí cho tới tận bây giờ, nó vẫn chẳng vì thời gian mà phai nhạt.

Điều mình thấy thích thú trong Cô gái như em đó là tác giả không mô tả hay nhấn mạnh quá nhiều vào diễn biến cũng như tiến trình nảy nở tình yêu của một cặp đôi nào đó. Nhưng mình lại cảm nhận rõ cảm xúc, tâm trạng và tình cảm của các nhân vật. Hóa ra đôi khi tình yêu cũng rất đơn giản, không cần phô trương, không cần dùng những từ ngữ hoa mỹ, không cần nói hay thể hiện quá nhiều.

Mình đã phải mất 2 năm trời mới cầm cuốn sách lên và đọc. Không hiểu tại sao mình lại không có hứng thú đọc khi mà đã có cuốn sách trong tay. Mình thậm chí còn đem cuốn sách đi khắp nơi mà chưa từng mở ra đọc lần nào. Và giờ thì mình đã rất bất ngờ vì nội dung sách hay ngoài sức tưởng tượng. Và Marc Levy lại một lần nữa chinh phục được mình. Mình cứ ngỡ đã chán sách của Marc Levy rồi cơ đấy!

Mình cứ nghĩ sẽ viết được rất nhiều khi review cuốn này, nhưng thực tế thì mình đã mất rất lâu và thậm chí, chẳng-biết-phải-viết-gì. Khách quan mà nói, nội dung hay lối viết, kết cấu truyện hay văn phong đều rất bình thường, dễ hiểu, dễ đọc. Cốt truyện cũng không phải quá đặc sắc. Nhưng cái thú vị là tất cả những sự bình thường ấy lại làm nên một cuốn sách thật đặc biệt, đặc biệt theo cách của riêng nó. Kiểu không quá ấn tượng, nhưng lại khó phai.

Mình sẽ để mọi người tự tìm và tự cảm nhận cái điều-bình-thường-đặc-biệt ấy ở cuốn sách nhé 😉

Bìa sách xinh xắn với bức ảnh một tòa nhà nào đó được chụp dưới nắng.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 3:14 pm

Lạc Thư Trầm - ohay

Review Sách: Cô Gái Như Em (Marc Levy)- Cuốn sách chỉ nên đọc từ sau trang 100?Đăng 3 năm trước

Bạn nghĩ sao, nếu tôi giới thiệu cho các bạn một cuốn sách và yêu cầu các bạn chỉ đọc nó từ trang 100 trở đi? Đó quả là một ý tưởng quái lạ và có phần kỳ cục. Nhưng thật sự suy nghĩ đó đã nảy ra trong đầu tôi khi tự mình tôi trải nghiệm già nửa cuốn tiểu thuyết mới nhất của Marc Levy, Cô Gái Như Em. Vậy thật ra cuốn sách của tác giả Người Pháp ẩn chứa gì bên trong, và bạn sẽ quyết định thế nào nếu cầm cuốn sách ấy trên tay sau khi đã được tôi dẫn môt câu hỏi kỳ lạ như nhan đề của bài viết này

Bạn nghĩ sao, nếu tôi giới thiệu cho các bạn một cuốn sách và yêu cầu các bạn chỉ đọc nó từ trang 100 trở đi?

Đó quả là một ý tưởng quái lạ và có phần kỳ cục.

Nhưng thật sự suy nghĩ đó đã nảy ra trong đầu tôi khi tự mình tôi trải nghiệm già nửa cuốn tiểu thuyết mới nhất của Marc Levy, Cô Gái Như Em. 

Vậy thật ra cuốn sách của tác giả Người Pháp ẩn chứa gì bên trong, và bạn sẽ quyết định thế nào nếu cầm cuốn sách ấy trên tay sau khi đã được tôi dẫn môt câu hỏi kỳ lạ như nhan đề của bài viết này? Hãy cho tôi câu trả lời sau khi đọc xong những gì dưới đây nhé!

Vậy trong 100 trang đầu tiên, Marc Levy mang đến những gì?

Mạch truyện diễn ra chậm đôi khi trễ nải một cách khó chịu. 

Giọng văn đôi chỗ lê thê, nhân vật xuất hiện nhiều hơn tình tiết và nội dung câu chuyện như đã được giới thiệu trong "trailer bìa 4"của cuốn sách cũng gần như dễ đoán với người đọc sau những thông tin ban đầu mà Marc Levy dọn ra cho bữa tiệc của mình.

Món khai vị của một trăm trang đầu tiên bình thường đến mức không có gì để bình luận.

Đó là hơn 30 trang đầu bạn sẽ nhận ra tình yêu tuyệt đối của Deepak dành cho chiếc thang máy cơ cổ kính, dành cho công việc của mình. Ông điều khiển một cổ máy già cỗi như vận hành cả  một niềm đam mê, một niềm tin đến mức tín ngưỡng, 

"Thang máy  của ta là một phòng xưng tội"

và rằng thứ hảo vọng ông đề ra khiến người đọc vừa trầm trồ cảm phục về niềm say mê nhưng lại vừa ngờ vực về sự ý nghĩa?

Đó còn là những trang in nghiêng, xen kẽ vào giữa các chương, ban đầu khiến bạn khó chịu vì phải tự mình canh chuẩn lại cột mốc thời gian, để rồi khi nhận ra đó là một câu chuyện riêng phần được kể gián cách nhưng móc nối vào mạch truyện chính. À không, gọi đó là câu chuyện thì không hẳn, phải chính xác gọi đó là những dòng tự sự về một trải nghiệm của nữ nhân vật Chloe. Những con chữ in nghiêng đưa bạn đi từ mơ hồ đến lúc tường minh, cũng là hành trình khiến trái tim bạn loạn nhịp vài lần vì những nhát bóp mạnh va vào thành ngực, khi bạn chợt nhận ra cô ấy đang thuật lại hành trình... mất đi đôi chân của mình!

Đó còn là sự xuất hiện của Sanji với những đoạn đối thọai có phần cầu kỳ và thiếu tự nhiên của anh và những nhân vật xung quanh như người cô Lali, hay cậu bạn thân Sam. Tất cả đều khiến người đọc mường tượng ra những phần tiếp theo, nên màn hài kịch mà đã biết "mảng miếng" trước thì không còn mấy khi khiến khán giả bật cười. Kể cả cuộc gặp gỡ tình cờ của Sanji và Chloe bên tiếng kèn Trumpet tại công viên cũng không phải là ngoại lệ... 

Và trang 103 ập đến !

Cú ngã của ông Rivera-người gác thang máy ca đêm- không phải là một thông tin gì quá bất ngờ vì vốn dĩ bạn đã biết chuyện đó sẽ xảy ra ngay từ bìa cuối của cuốn sách rồi. Nhưng cú ngã của ông ấy với những cư dân trong tòa nhà này thì gây xáo trộn vô cùng, đặc biệt là với Chloe-cô gái ngồi xe lăn ở tầng 9-.

Vốn dĩ, Chloe vẫn hay ngồi bên cửa sổ, nơi với cô không khác gì như một tháp canh. Cô ngồi đó, nhìn quanh phố phường Newyork vội vã trôi đi. Khoảng không gian ấy còn như một pháo đài để cô tự vệ tránh xa những ánh mắt thương xót, những lòng trắc ẩn mà đôi khi sẽ xoáy sâu vào thực tại mà cô cố gắng chối từ...

" Mất đi một phần tư cơ thể thì đã sao?" 


Cho đến khi ông Rivera ngã nhào xuống thang bộ và phải nhập viện...

...Buổi hòa nhạc sẽ kết thúc vào tối muộn,khi không còn ông Rivera trong ca trực đêm, Chloe bằng cách nào để trở về căn hộ trên tầng 9 của mình? 

Khi thứ duy nhất làm được chuyện đó là chiếc thang máy cơ với chiếc cần gat mà chỉ còn vài "người nghệ sĩ già" như ông Deepak,như ông Rivera có thể vận hành được...

Và chín tầng thang bộ để nhấc bổng người mình yêu sau buổi hòa nhạc thật sự có thể là một giải pháp mà Julius làm được?

Không, không đời nào...

Vì chính Chloe, từ ngày đó,từ thời khắc chiếc đồng hồ dừng lại ở khoảnh khắc 14h50, tay cầm của xe lăn là thứ mà cô không để mấy ai được phép chạm đến, huống chi bây giờ là...

Và lựa chọn của Chloe là ở lại với tháp canh-pháo đài của mình...

Vậy đó, trang 103 ập đến bằng một cuộc đối thoại mà đa phần Chloe trả lời bạn trai mình bằng sự im lặng của nỗi bất lực. 

Vậy đó, cú ngã nhào của ông Rivera, khiến cô gái trong căn hộ tầng chín cũng ngã nhào về với thực tế cay nghiệt của đời mình, tháp canh hay pháo đài cũng không còn giữ cho cô sự bình thường mà cô muốn tạo ra với tất thảy xung quanh.

Và từ trang 103,từ cuộc hẹn không thành ấy, câu chuyện của Cô gái Như em, chính thức bắt đầu!

Và những gì diễn ra tiếp theo mang đến cho người đọc nhiều hơn về mặt cảm xúc, chứ không hề mang hơi hướng huyền ảo hay những cú twist giàu chất điện ảnh. Những yếu tố trinh thám trong tác phẩm này gần như mờ nhạt dù một lần nữa ngài thanh tra Pilguez "huyền thoại" lại xuất hiện. Những tình tiết về vụ phá hoại bộ điều khiển tự động cho thang máy, hay vụ mất đồ của một quý bà trong tòa nhà đều không được giải quyết một cách rõ ràng. Marc Levy viết cứ như kiểu chính ông cũng thừa biết khi trưng trổ mọi thứ trong 100 trang đầu, người đọc tự biết hết đáp án rồi,và cái mà người ta chờ đợi là câu chuyện được kể như thế nào,và một vài yếu tố tình cảm được điểm xuyến ra sao? Về mặt này thì tác giả người Pháp đã không khiến người xem thất vọng...

Vậy như câu hỏi nhan đề của bài viết này, liệu có nên chỉ bắt đầu đọc từ trang 100 trở đi, cuốn Cô gái Như Em, tiểu thuyết mới nhất của Marc Levy. Bạn sẽ đọc theo kiểu bắt đầu từ trang 100, rồi chỗ nào không rõ thì quay trở lại phần trước mà tìm hiểu ?

Tôi cũng không biết hiệu ứng cảm xúc sẽ như thế nào khi đọc kiểu đó. Tôi chỉ từ những thước phim slow motion trong 100 trang đầu, thì những cung bậc cảm xúc của tôi được đẩy lên một cách tự nhiên ở phần sau, khiến tôi không hề muốn khép cuốn sách lại  khi số trang bên bàn tay phải cứ vơi dần...

Tôi không biết từ lúc nào cũng đã hóa thân thành chàng Sanji mà trước đó tôi cho là rất phi lý, khoác bộ chế phục của ông Rivera để điều khiển chiếc thang máy cơ, dĩ nhiên là vô cùng vụng về khi dừng nó chệch đi so vơi chiếu nghỉ ở những khoảng cách rất xa, chứ không thể "một cách nghệ sĩ" như cách ông Deepak vẫn làm...

Tôi cũng không biết từ lúc nào, hồi hộp cùng xem ông già người Ấn Độ Deepak có thực hiện được hảo vọng của đời mình, khi gần cuối cuốn sách, với tôi, những hoài nghi về ý nghĩa của kỳ tích ấy tuyệt nhiên không còn nữa. Bởi lẽ, tôi nhận ra, dù chỉ là một nhân vật lá xanh, nhân vật làm nền, nhưng Deepak và chiếc thang máy cơ của ông  như một chiếc cầu dao cũ kỹ mà Marc Levy gửi vào đó niềm hy vọng bậc lên những giao tiếp, tắt bớt những lập trình- những lập trình vắng tiếng người đến lạnh lùng-...

Và tôi cũng hồi hộp chờ đoạn kết của Chloe và Sanji, khi một lần nữa những trang in nghiêng khiến trái tim bạn không còn nằm yên trong lồng ngực !

Có lần anh đã hỏi em bằng giọng thách thức, rằng khoảng cách giữa chúng ta là khoảng cách của một đại dương hay của chín tầng nhà. Khoảng cách đó lớn hơn thế nhiều, chính xác là bốn mươi centimet.

Vậy cuối cùng họ có vượt qua được bốn mươi centimet đó hay không , bạn hãy tự tìm cho mình câu trả lời trong Cô gái Như Em nhé.

Còn bắt đầu từ trang 100 hay như thế nào, tôi tin bạn đã có lựa chọn cho riêng mình!

Lạc Thư Trầm

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 3:23 pm

DUST IN THE WIND Big city, little love - cherylinBerlin

Review Sách

Nhiều khi đọc xong một cuốn sách, cảm xúc để lại lẫn lộn đủ cả, có khi là phấn khích, có khi là mơ màng, có khi là hoang mang, lại có khi là nuối tiếc thời gian (đã bỏ ra để đọc) khủng khiếp… Nhưng cảm xúc thì cứ chợt đến chợt đi, lúc ào ạt như nước lũ, lúc lại nhỏ giọt như vòi quên tắt nước, không lưu lại thì tiếc nuối, mà cố hứng cũng không được mấy dòng. Thôi thì ghi lại vài chữ, coi như là giữ lại chút kỷ niệm. Danh sách này cũng không thể đầy đủ tất cả những gì đã từng đọc, chủ yếu là những cuốn hoặc thích hoặc ghét

Văn học Âu Mỹ

Em ở đâu – Marc Levy (9/10): trong số những tác phẩm của Marc Levy mà mình đã đọc, thì đây là cuốn viết hay nhất, văn phong ổn định nhất, từ ngữ trau chuốt nhất và cũng là cuốn mình không dám đọc lại nhất. Xuyên suốt câu chuyện là một mối tình đầu quá sâu nặng, những sự lựa chọn quá khó khăn, những tâm trạng đơn thuần mà da diết, và sau tất cả là một sự tiếc nuối quá dài. Thật ra tiếc nuối có lẽ chỉ là cảm giác riêng của mình mà thôi, còn những nhân vật trong cuốn sách này, họ đều đã sống hết mình, sống trọn vẹn vì yêu, vì nghĩa, vì lý tưởng bản thân cũng như vì những người thân yêu nhất của mình. Nhưng mình vốn có một sự thiên vị nhất định cho những tình yêu đầu đời, những ước hẹn lỡ dở, nên nếu như những cuốn sách khác của Marc Levy đều làm mình thỏa mãn vì người yêu nhau rồi sẽ ở bên nhau, thì Em ở đâu lại mang đến cho mình một nỗi buồn mơ hồ không thể nào khỏa lấp.

Kiếp sau – Marc Levy (9/10): Marc Levy là tác giả mà mình thích nhất, đây lại là tác phẩm của Marc Levy mà mình thích nhất, nên không khỏi đánh giá có một chút thiên vị. Câu chuyện mang màu sắc huyền hoặc, vẽ lên một tình yêu đời đời kiếp kiếp, hai tâm hồn đã định phải ràng buộc cùng nhau, cùng sống, cùng yêu, cùng đau khổ, cùng hạnh phúc, không chỉ một đời, mà là muôn đời muôn kiếp, dù bao lần luân hồi cũng vẫn sẽ gặp nhau như thế, yêu nhau như thế. Marc Levy quả thực là người đàn ông kể chuyện tình yêu, với một duyên nợ hoàn mỹ như thế, một chuyện tình sâu nặng như thế, mặc dù câu chuyện vẫn có những điểm làm mình chưa hoàn toàn thỏa mãn, thì vẫn không thể không đắm chìm trong nó.

Mọi điều ta chưa nói – Marc Levy (8,25/10): Câu chuyện là hành trình đi tìm lại tình yêu đầu đời và hàn gắn lại những khúc mắc trong mối quan hệ cha con của Julia. Ngay trước ngày kết hôn của mình, Julia lại nhận được tin cha cô đã qua đời, và món quà ông để lại cho cô là những thông tin về người đàn ông cô đã yêu thời tuổi trẻ, mối tình bị chính cha cô ngăn cấm. Không biết vấn đề nằm ở bản dịch hay bản gốc, nhưng đoạn đầu của Mọi điều ta chưa nói làm mình có chút thất vọng về mặt văn phong so với những tác phẩm trước của Marc Levy, câu cú có chút trúc trắc, ngôn từ hoàn toàn có thể trau chuốt hơn rất nhiều. May mắn là câu chuyện càng về sau càng trôi chảy mượt mà, cả về nội dung và câu từ, đặc biệt là những đoạn nói về thời gian Julia ở Berlin, tràn đầy cảm xúc. Mình chỉ cảm thấy cách cha của Julia cố gắng bù đắp cho con gái bằng cách giúp cô tìm lại mối tình đầu ngay trước ngày cưới, sau từng đó năm và lại do chính tay ông cắt đứt, có chút khiên cưỡng. Hơn nữa, vị hôn phu của Julia, cũng giống như vị hôn thê của Jonathan trong Kiếp sau, cuối cùng họ đã làm gì có lỗi?

Nếu đời anh vắng em – Guillaume Musso (8,25/10): Văn phong của Musso được miêu tả như một phép trung bình cộng giữa Marc Levy và Stephen King, giữa tình yêu ngọt ngào lãng mạn và những tình huống giả tưởng hấp dẫn căng thẳng. Điều này thực ra được thể hiện rõ hơn ở Hẹn em ngày đó, nhưng cuốn này mình đọc đã quá lâu, chỉ còn lại một chút ấn tượng về nội dung, không thể nhận xét gì nhiều. Quả thực, không biết có phải vì cùng là người Pháp hay không mà văn phong lãng mạn của Musso rất giống Marc Levy, khi đọc Hẹn em ngày đó – vốn cùng dịch giả với Kiếp sau – mình đã phải tròn mắt ngơ ngác không hiểu có phải mua nhầm sách của Marc Levy hay không. Điểm khác biệt là Musso thường đưa vào truyện của mình những chi tiết huyền hoặc và những cuộc rượt đuổi nghẹt thở, lối viết hoa mỹ và khoa trương hơn một chút. Ấn tượng mạnh nhất của mình khi đọc Nếu đời anh vắng em là cuốn sách này giống như một kịch bản phim Mỹ hoàn chỉnh vậy, đoạn đầu nhẹ nhàng da diết kể về mối tình mười mấy năm trước giữa Gabrielle và Martin và cuộc sống hiện tại của Martin, đoạn sau là trò chơi cút bắt vừa hồi hộp vừa dồn dập giữa Martin với tay trộm khét tiếng – trớ trêu lại cũng chính là cha đẻ của Gabrielle, không nhiều tự sự, không đi sâu vào những điểm bên lề, nếu thực sự đưa lên phim cũng không cần cắt gọt gì nhiều. Có điều nguyên nhân khiến Gabrielle rời xa Martin khi họ mới yêu nhau đến tận cuối truyện mình vẫn cảm thấy mơ hồ. Nếu đời anh vắng em không phải một tác phẩm đột phá hay xuất sắc, nhưng là một bữa ăn nhẹ đủ vị, có ngọt ngào của tình yêu, có vị đắng của chia ly, có men say của khao khát, có kích thích của hành động, lại có văn phong của Musso đủ đẹp đẽ, đủ dịu dàng, đủ cuốn hút.

Nếu em thấy anh bây giờ – Cecelia Ahern (8,75/10): Đây là một trong số ít những tác phẩm của Cecelia Ahern có chứa yếu tố kỳ ảo mà mình đã từng đọc. Dù có mang dáng vẻ gì, văn của Ahern thường thể hiện những nét số phận, tình cảm rất đời thường, và nhân vật chính thường là nữ. Văn phong của Ahern khá ổn định, chắc chắn, trong sự lãng mạn có tỉnh táo, trong nét u buồn có sự mạnh mẽ, mỗi cuốn sách đều viết rất đều tay, lại có nét đặc sắc riêng, không bị cảm giác đầu voi đuôi chuột, cũng không cảm thấy na ná nhau. Nếu em thấy anh bây giờ không phải là cuốn có nội dung đặc sắc nhất, nhưng thể hiện rất rõ điểm sáng trong phong cách của tác giả. Câu chuyện nói về Elizabeth, một cô gái mang trên vai gánh nặng cả gia đình và mang trong tim nỗi mất mát đau đáu từ thời thơ ấu, cô luôn sống chỉ vì trách nhiệm, cho đến khi găp được Ivan – người bạn tưởng tượng của đứa cháu trai. Chính anh, con người tưởng như không hề tồn tại ấy đã gỡ bỏ những khúc mắc trong lòng Elizabeth và dẫn cô ra khỏi những tháng ngày u ám. Đoạn đầu câu chuyện có chút trầm buồn, khó đọc, nhưng nếu vượt qua được thì càng về sau càng thu hút và cảm động. Và mình đặc biệt thích lời tựa của truyện này:

“Thế giới của em là những mảnh ước mơ tan vỡ.
Em đã tự đóng cửa trái tim mình, tự giết chết những mơ mộng và chôn vùi hy vọng của chính mình. Tất cả những gì em có, lẽ ra chỉ là những vết thương mãi mãi không thể lành… nếu em không nhìn thấy anh…

Gặp em, quen biết em, và hơn hết là yêu em… Nhìn thấy anh, tin anh , hơn hết là yêu anh….Đó chình là bầu trời sau cơn mưa tươi sáng nhất…”

Nơi cuối cầu vồng – Cecelia Ahern (8,25/10): Cuốn sách có một cấu trúc độc đáo, xuyên suốt không hề có một lời dẫn truyện, một lời miêu tả nào, mà câu chuyện thành hình từ những dòng thư gửi qua gửi lại giữa Rosie, Alex, những người bạn của họ, và sau này là cả con gái của Rosie, kéo dài từ khi họ chỉ là những đứa trẻ vô tư cho tới khi đã đi tới dốc bên kia cuộc đời, đã trải qua bao nhiêu thăng trầm hội ngộ phân ly. Alex và Rosie thân thiết từ nhỏ, chia sẻ mọi tâm sự cho tới khi trưởng thành, cả hai đều nhận ra những tình cảm nảy nở, nhưng duyên mệnh trớ trêu lại đều không đúng lúc. Họ chưa bao giờ xa nhau về tinh thần, nhưng lại luôn hoặc chậm một bước, hoặc vội một ly, cứ thế gần hết cuộc đời biết bao nhiêu lần bỏ lỡ tay nhau, một lời tỏ tình đơn thuần cứ giữ mãi trong lòng, không thể nào thổ lộ, mãi cho tới khi đã xế chiều, con cái cũng đều đã lớn hơn cái tuổi ngày xưa họ bắt đầu rung động. Một câu chuyện nhẹ nhàng, vừa ngọt ngào, vừa xao xuyến, lại vừa khiến người ta cảm thấy chút đáng tiếc. Mình có chút tình cảm cá nhân với cuốn sách này, bởi vì đã đọc nó trong một thời gian tương đối nhạy cảm, và nó dạy cho mình một điều: Yêu, là phải nói ra.

Văn học Trung Quốc

Bên nhau trọn đời – Cố Mạn (8/10): Đây là một trong những cuốn sách khó đánh giá nhất, vì điểm nội dung và điểm yêu thích chênh nhau quá xa. Bên nhau trọn đời nằm trong số rất ít những cuốn mình có thể đọc đi đọc lại, lần sau lại bấn loạn hơn lần trước, còn Hà Dĩ Thâm đã trở thành tượng đài không thể đánh đổ trong trái tim thiếu nữ mộng mơ, nhưng nếu xét một cách khách quan thì cả nội dung, văn phong hay xây dựng nhân vật đều không quá đặc biệt. Truyện của Cố Mạn luôn có cốt truyện đơn thuần, rất ít kịch tính, khúc mắc đều được giải quyết đơn giản nhẹ nhàng, dường như Cố Mạn không nỡ làm đau nhân vật của mình vậy. Nhưng cũng chính điểm này lại làm nên sự thu hút của văn Cố Mạn, nhẹ nhàng, ngọt ngào, lãng mạn mà không khiến người ta cảm thấy quá sến súa, dễ đọc dễ nhớ, hơn nữa lại thường đi tiên phong trong số những cuốn cùng nội dung nên dễ tạo thiện cảm. Đối với mình thì điểm đặc sắc nhất của văn Cố Mạn là câu từ rất đắt, điển hình là Bên nhau trọn đời không dài, nhưng số câu trích dẫn mà fan ngôn tình có thể thuộc nằm lòng có thể liệt kê được cả ngày.

Cặp đôi trời định – Thập Tứ Lang (8/10): Chỉ bốn chữ thôi: Tuyệt-đối-dễ-thương. Chuyện kể về nàng Tân Mi số khắc phu mang tiền đi tìm một tấm chồng – phải “vừa có mặt tiền đẹp vừa dùng ngon”, dọc đường lại đụng trúng Lục Thiên Kiều, một chàng chiến quỷ mang nửa dòng máu con người – vừa đẹp với lời tiên tri phải lấy chồng “nửa người nửa quỷ” của nàng. Về sau hẳn nhiên ai cũng biết, hai người ban đầu là oan gia, cuối cùng lại động lòng. Điểm đặc biệt là Tân Mi thì nồng nhiệt chủ động lạc quan, còn Lục Thiên Kiều lại e ngại dễ xấu hổ, chàng đi đâu nàng liền theo đó, chàng bị động nàng liền chủ động, chàng chạy trốn nàng liền tóm lại, chàng e sợ làm tổn thương nàng, nàng liền mạnh mẽ cho chàng thấy, họ hoàn toàn là dành cho nhau. Câu chuyện vừa hài hước vừa ngọt ngào, lại cũng không hề thiếu tình tứ lãng mạn, có khó khăn ngáng trở cũng chỉ như một chút hạt tiêu thêm vào bát súp, càng làm đậm thêm chân lý Lục Thiên Kiều chính là dành cho Tân Mi, mà ngoài Tân Mi thì cũng không ai có thể mang đến hạnh phúc cho Lục Thiên Kiều. Đó là chưa kể đến một dàn nhân vật phụ siêu cấp đáng yêu. Nếu bạn đã chán những bộ ngôn tình dài dằng dặc, đấu đá âm mưu ngược qua ngược lại đến mệt mỏi, thì đây chính là bát tào phớ giải nhiệt tuyệt vời, vừa ngọt vừa mát, dịu dàng thấm tận tâm can.

Chiết tẫn xuân phong – Thị Kim (8,25/10): Đây là bộ đầu tiên của Thị Kim mà mình có thể đọc cho đến hết. Truyện kể về Vân Phỉ, một cô gái vì có người cha âm hiểm bội bạc mà mười lăm tuổi đã phải vững vàng làm chỗ dựa cho mẹ và em trai, yêu tiền hơn mạng, nguyên tắc làm người của nàng là chỉ tin vào bạc, không thể tin tình ái, càng không thể tin đàn ông. Cho đến một ngày, nàng gặp Úy Đông Đình. Văn phong ổn định sắc nét hơn Mỹ nhân khó gả, nội dung hấp dẫn hơn Ba con uyên ương một đôi lẻ, bớt dài dòng hơn Châu viên ngọc ẩn, Chiết tẫn xuân phong có kết cấu gọn ghẽ, vừa phải, trong hài hước lại có xúc động, trong ngọt ngào lại thoang thoảng xót xa. Đây không chỉ là câu chuyện giữa Vân Phỉ và Úy Đông Đình mà còn là bức tranh về vòng xoáy quyền lực và số phận những người phụ nữ. Úy Thái hậu đánh đổi hạnh phúc cả đời, đau đớn chia lìa với đứa con mình dứt ruột đẻ ra vì tham vọng của cha mình,  Tô Thanh Mai, Anh Hồng Tụ vì tin một người đàn ông mà lỡ cả cuộc đời, để đến cuối cùng một chút trân trọng cũng không giành được… Nam phụ bộ này khá nhiều, ai cũng siêu dễ thương, từ Tống Kinh Vũ, Lục Nguyên tới Triệu Sách hay Chương Tùng Niên. Có điều cũng chỉ có Úy Đông Đình mới đủ mạnh mẽ, đủ tinh tế, đủ quyết tâm và đủ kiên trì để làm cho Vân Phỉ yêu mình hơn cả bạc mà thôi.

Cổ thi diễm hậu – Lãnh Thu Nguyệt (7,5/10): Mình hơi ngạc nhiên là bộ truyện này không có nhiều người đọc lắm, review hay nhận xét bàn luận cũng rất khó tìm thấy. Đây có thể không phải một tác phẩm xuất sắc, nhưng nội dung ổn, chuyển ngữ mượt mà, nữ chính xuyên không có nguyên nhân mục đích hẳn hoi, không phải kiểu viết qua loa coi thường người đọc, tóm lại là ở mức khá trong dòng ngôn tình, và rất khá trong nhóm xuyên không (mà mình đã đọc :-P). Hình tượng nhân vật thì vẫn là nữ chính tài giỏi trầm ổn (vì có kiến thức hiện đại), nam người thì lạnh lùng tàn nhẫn, người ôn nhu như nước, lại đều yêu nàng đến quên bản thân mình. Nội dung thì có vài phần làm người ta liên tưởng đến Nữ Hoàng Ai Cập, như chi tiết xác ướp, xuyên không, bẻ song cửa sổ, rèn sắt, vài phần lại giống như Khuynh Thế Hoàng Phi, Nhuận Ngọc tâm cơ tàn nhẫn thủ đoạn như Kỳ Hữu, Vũ Quân lại dịu dàng thấu hiểu hy sinh như Liên Thành, mà Đồng Dao thì giống như Phức Nhã, với người ôn nhu chỉ có trân trọng, với kẻ tàn nhẫn thì một lòng say đắm. Nhưng không hao hao nhau thì không phải ngôn tình, nên những điểm tương tự đó cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng khi đọc lắm. Điểm mạnh của truyện là tạo cảm xúc (và cảm hứng) khá tốt, mặc dù những đoạn độc thoại nội tâm còn chút vụng về, mình vốn yêu thích Vũ Quân, nhưng những đoạn miêu tả sự dằn vặt cô đơn của Nhuận Ngọc lại vẫn khiến mình mủi lòng, chặc lưỡi thôi Đồng Dao yêu hắn thì về với hắn đi, hắn cũng thật khổ (dù khổ là tự mình chuốc lấy, đáng đời hết sức).

Cùng ta vui vẻ được không – Trương Chương (8/10): Đây là một trong những bộ cổ đại làm mình hài lòng nhất thời gian gần đây, có hài hước, có bi thương, có ngọt ngào, có đau đớn, nội dung ổn, giàu cảm xúc, có cao trào, nhân vật xây dựng khá, văn phong đẹp, độ dài lại vừa phải. Phần đầu viết theo dạng kể lại hiện tại trước, rồi mới dần dần bóc tách những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, làm người đọc ban đầu sẽ có chút mơ hồ không hiểu rõ, sau rồi mới nhận ra, à thì ra là như vậy. Mình thích Kim Nhật Lãng, thích cách hắn yêu, cách hắn làm người. Hắn tuổi trẻ tài cao, nhưng trong lòng thanh tịnh, không ham mê quyền lực, vì một lời dặn của sư tôn, nhất định kiếm không thể rút ra khỏi vỏ. Hắn cảm động vì lòng chân thành của đồ đệ Liên Tống, rồi yêu nàng hơn cả tính mạng của mình, không thể phản bội nàng, cũng không thể phản bội sư môn, phản bội nguyên tắc làm người của hắn, nên để nàng ra đi, còn hắn một mình chịu trừng phạt, chịu phỉ nhổ, chịu khổ đau. Nhưng đến khi nàng vì cứu hắn, chống lại cả võ lâm rồi tự sát, đó đã là cực hạn của hắn. Đạo đức, nguyên tắc, liêm sỉ, lễ nghĩa, tất cả trở thành vô nghĩa. Tình yêu của họ, hỏi có lỗi gì? Câu chuyện đi từ điểm đầu nhẹ nhàng hài hước, dần dần đi tới cực điểm bi thương, mà trong cái bi thương ấy vẫn quyện đầy ngọt ngào của tình yêu. Văn phong của tác giả cũng là một điểm khiến mình càng thích bộ sách này hơn, điểm cần đơn thuần thì đơn thuần, điểm cần cầu kỳ thì cũng đủ mỹ lệ, câu từ chọn lọc giàu cảm xúc, đẹp mà không quá phô trương. Có điều câu chuyện chỉ hay tới… mười dòng trước khi kết thúc. Cảm tưởng như tác giả đưa truyện lên cao trào kịch điểm rồi lại muốn có HE, nên cho kết cái rụp vô cùng dễ dãi và lãng nhách.

Đáng tiếc không phải anh – Diệp Tử (6,25/10): Điểm hay nhất của cuốn này nằm ở… tên sách và lời tựa. Mình thì vốn có tính phù phiếm, thích người đẹp trai, thích truyện tên đẹp, nên đặt kỳ vọng ở câu chuyện này hơi cao, để rồi thực tình thất vọng. Đối với những ai lâu lâu mới đọc tiểu thuyết tình cảm để giải trí thì cuốn sách này đủ để hoàn thành nhiệm vụ của nó, nội dung tạm ổn, có lãng mạn ngọt ngào, có xung đột  có cao trào, nhân vật cũng vừa phải, không có dạng thanh cao thánh nữ, cũng không có dạng bỉ ổi vô liêm sỉ đáng băm vằm trăm mảnh. Có điều nếu đã đọc qua nhiều cuốn nội dung từa tựa như vậy thì sẽ thấy Đáng tiếc không phải anh không còn hấp dẫn nữa. Nhân vật không đặc sắc, giọng văn không ấn tượng, tình tiết diễn biến không đột phá, kết cấu hơi yếu, đặc biệt là ở đoạn kết. Mình khá là hoài niệm tuổi thanh xuân khi đọc câu chuyện này, vì tình tiết và phong cách viết hao hao những truyện ngắn trên tạp chí tuổi teen vậy. Tóm gọn lại cảm xúc sau khi đọc là thấy đáng tiếc, vì cuốn sách này có lời đề tựa thực sự hay, rất đáng suy ngẫm.

Đau thương đến chết – Quỷ Cổ Nữ (8,75/10): Bộ tiểu thuyết này được chia làm 2 cuốn, mỗi cuốn 51 chương, có lẽ là tác phẩm dài nhất của Quỷ Cổ Nữ tính cho tới giờ. Đây không phải là tác phẩm đầu tay nhưng lại là bộ đầu tiên của Quỷ Cổ Nữ và bộ đầu tiên trong dòng trinh thám kinh dị mà mình đọc,  nên ấn tượng để lại vô cùng sâu sắc. Câu chuyện ly kỳ thu hút từ những dòng văn đầu tiên cho tới những câu chữ cuối cùng, lối kể chuyện gãy gọn, rõ ràng, nhất quán, viết không hề bị hụt tay trong suốt cả độ dài như vậy. Về độ hấp dẫn, mình đánh giá Đau thương đến chết cao hơn Kỳ án ánh trăng một chút, mặc dù vẫn có những tình tiết trùng hợp hơi gượng ép, còn về đánh giá toàn diện và cảm xúc để lại thì Kỳ án ánh trăng lại hơn hẳn một bậc. Dù sao thì đây cũng là hai tác phẩm xuất sắc nhất của Quỷ Cổ Nữ, vượt lên hẳn so với Nỗi đau của đom đóm hay serie Hồ sơ tội ác sau này.

Đường về- Mặc Bảo Phi Bảo (8,25/10): Hơn 10 năm xa cách còn có thể gặp lại nhau, yêu nhau, ở giữa không hề có người khác, là chuyện thần kỳ đến mức nào. Ngôn tình quả nhiên là nguy hiểm, làm cho người ta vô cùng muốn cách ly thực tế. Mặc Bảo Phi Bảo có một ngòi bút rất giàu tình cảm, nhiều chi tiết cực kỳ nhỏ nhặt bình dị nhưng lại làm người ta thực tình rung động. Những nhân vật của cô cũng có cách yêu rất đơn thuần và chân thành, yêu chỉ bởi vì yêu thôi, ở bên nhau, cố gắng tất cả cũng chỉ vì yêu thôi, không so đo, suy tính quá nhiều. Sự đơn thuần ấy thật ra mới là thứ sâu sắc nhất, cảm động nhất, làm người ta phải ghen tị nhất. Nói thế này nghe thật là ngu ngơ, nhưng dù biết đây chỉ là một câu chuyện ngôn tình vốn dĩ phi thực tế, mình lại vẫn thực sự ghen tị với Lộ Viêm Thần và Quy Hiểu.

Gái già gả bảy lần – Hoa Minh: Cuốn này mình đang đọc dở, phải đánh dấu lại để ghi nhớ. Nguyên nhân bỏ dở không phải vì truyện không hay, mà tại cái tật chưa đọc hết đã đi kiếm review đọc. Ban đầu cứ nghĩ cuốn này cũng dạng hài hước như Mỹ nhân khó gả, đâu ngờ lại ngược tâm như thế, mà thời gian này tâm tình đang căng thẳng, khi nào tim phổi khỏe mạnh hơn thì sẽ gặp lại nhau. Mặc dù chỉ mới đọc một phần, nhưng ấn tượng cuốn sách này để lại cho mình rất tốt, rất đáng bỏ thời gian để đọc. Điểm đặc sắc nhất không nằm ở nội dung, mà nằm ở văn phong của tác giả. Giọng văn thản nhiên, tự tại, lại từ tốn gieo vào lòng người những xúc cảm âm trầm, từng lớp từng lớp rồi tạo thành một nỗi nghẹn ngào khi nào không hay. Câu chữ không quá hoa mỹ, cầu kỳ, nhưng lại mượn họa cảnh mà vẽ tình vô cùng tài tình. Mình thích Vân Phi Bạch, nhưng lại cũng đặc biệt thích những đoạn kể lại kỷ niệm thuở nhỏ của Chân Ly và Vân Châu, với những rung động thuần khiết nảy nở dưới vườn hoa sơn trà, những nhung nhớ bên bờ tường A Ly ngóng đợi Vân Châu mỗi ngày.

Gấm rách – Phỉ Ngã Tư Tồn (7/10): Đọc xong cuốn này, mình đã bị sốc đến mức không còn để ý được văn phong tác giả đẹp hay không đẹp, câu từ trau chuốt hay không nữa, mà chỉ cảm thấy tuyệt đối vừa bị lừa. Phó Thánh Hâm có lẽ một trong những nhân vật có số phận bi kịch nhất mà mình từng thấy, trên vai mang trách nhiệm gánh vác cả gia đình, lại không có lấy một điểm tựa, cả hai người đàn ông trong cuộc đời đều vì thù hận, vì lợi ích cá nhân mà lừa dối cô, cố tình đẩy cô vào đường cùng, dù quay đầu về hướng nào cũng không tìm ra lối thoát. Như vậy mà cả hai nam chính vẫn có thể mở miệng nhắc đến một chữ yêu, hẳn là bản tính các bạn Tàu vốn thâm đến mức người thường không thể nào lĩnh ngộ được. Má Phỉ viết tương đối vững tay, câu chuyện có kết cấu chặt chẽ, ổn định, cũng tương đối thu hút, chỉ có điều cả hai nhân vật nam đều làm mình quá sức phản cảm đi.

Giai kỳ như mộng/Hẹn đẹp như mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn (9/10): Đây là truyện đầu tiên của má Phỉ mà mình đọc và cũng một trong những tác phẩm giữ lại cho mình thiện cảm về dòng ngôn tình Trung Quốc. Câu chuyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa những hồi ức và hiện thực, giữa những ngọt ngào và mất mát, vừa đẹp đẽ lại vừa đau lòng. Giọng văn của Phỉ Ngã Tư Tồn quả thực quá đẹp, dịu dàng trau chuốt mà lại có thể làm người ta phải day dứt mãi. Kết thúc bi mà không lụy, những điều đã qua dù là đánh mất hay bỏ lỡ, dù xót xa hay đau đớn, nhưng từng có nhau trong đời này, dù có là một giấc mơ cũng là một giấc mơ thật đẹp, không phải hay sao? Mặc dù thực lòng mình quá (quá quá quá quá quá quá…x n lần) tiếc cho Mạnh Hòa Bình, nhưng đành vậy, những gì đã qua làm sao vãn hồi, mộng này dù đẹp rồi cũng phải tỉnh giấc.

Hoàng hậu Lưu Hắc Bàn – Giáo Ưởng (7,75/10): lúc mới đọc cuốn này mình không kỳ vọng gì nhiều lắm, nhưng đến cuối cùng lại thực sự ngạc nhiên. Nội dung câu chuyện vừa phải, không quá nặng nề bi thảm, cũng không hài hước một cách dễ dãi. Tâm trạng nhân vật chính được xây dựng qua một thời gian tương đối dài, phát triển chậm rãi và hợp lý, đặc biệt là càng về sau viết càng tốt. Mặc dù vẫn có những điểm lý tưởng hóa và khai thác nhân vật phụ chưa đủ sâu, nhưng đây tuyệt đối là một tác phẩm giải trí đáng đọc.

Khuynh Thế Hoàng Phi – Mộ Dung Yên Nhi (8,5/10): đánh giá của mình về bộ này không khỏi có chút cảm tính, bởi thực ra mình không đọc trọn vẹn, lại một phần là bản edit, một phần là convert nên không thể đưa ra cảm nhận gì về văn phong của tác giả TT_TT. Có điều mình đọc nó vào thời điểm số ngôn tình đã đọc chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay (của một bàn tay) và chưa từng đọc qua truyện cổ đại nào khác, nên ấn tượng ban đầu vốn là vô cùng tốt. Nói cho khách quan, tác phẩm này khá dài, rất nhiều nhân vật, quan hệ tình tiết phức tạp mà rất hấp dẫn, không bị dài dòng nhàm chán. Nhiều đoạn dài mình hoàn toàn chỉ đọc bản convert, ngôn từ loạn xạ lung tung beng mà vẫn vô cùng cuốn hút, không thể dứt ra được. Với dung lượng đồ sộ và nội dung cầu kỳ như vậy, lại nghe nói Mộ Dung Yên Nhi viết tác phẩm này khi còn rất rất trẻ thì không thể không cảm thấy khâm phục. So với bản phim chuyển thể của Lâm Tâm Như thì cốt truyện gốc về tương đối cũng như vậy, nhưng phức tap hơn rất nhiều, và tính cách nhân vật thì khác biệt khá lớn. Nếu khi xem phim mình nguyện trao lòng cho Kỳ Hữu thì khi đọc truyện lại đắm chìm với Liên Thành. Điểm trừ lớn nhất của Khuynh thế hoàng phi là quá thần thánh hóa nữ chính, số lượng nhân vật của truyện vốn không ít, vậy mà phàm là nam nhân thì ai cũng sẽ đem lòng yêu Phức Nhã, bất kể tuổi tác, địa vị, tính cách, mà đều không phải là cảm tình ở mức thường nha, đều phải yêu đến chết đi sống lại mới chịu.

Kỳ Án Ánh Trăng – Quỷ Cổ Nữ (9/10): đây có thể coi là tác phẩm có nhiều cái nhất nhất của Quỷ Cổ Nữ: tác phẩm kinh dị đầu tay a.k.a lâu đời nhất, tác phẩm toàn diện nhất, có chiều sâu nhất, nổi tiếng nhất và cũng là câu chuyện duy nhất thực sự có ma. Nói là toàn diện nhất bởi nó mang đến đủ mọi cung bậc cảm xúc: kinh dị rợn người, căng thẳng nghẹt thở, tình yêu ngọt ngào da diết, chia ly đau đớn, nhớ nhung khắc khoải, mưu mô đáng khinh bỉ…, còn có chiều sâu nhất là vì nó để lại nhiều suy nghĩ về nhân sinh quan, về giới hạn của con người. Có lẽ vì là tác phẩm đầu tay, không bị áp lực cần có thành phẩm, nên Kỳ Án Ánh Trăng khá trau chuốt từ câu chữ, nội dung đến chi tiết. Mạch truyện ổn định, gấp khúc lô-gíc, tính cách nhân vật tự nhiên, diễn biến tâm lý hợp lý, giống như những người bạn học mà ta có thể gặp hàng ngày, chứ không bị thổi phồng và gượng ép thành mẫu nhân vật toàn năng như một số tác phẩm sau này của cùng tác giả. Tác giả là một cặp vợ chồng gốc Hoa làm việc tại Mỹ, vợ là chuyên gia tin học, chồng làm bác sỹ, nên những chi tiết mang tính chuyên môn cũng được miêu tả tương đối kỹ càng và thuyết phục.

Nắng gắt – Cố Mạn (7,5/10): So với những tác phẩm trước của Cố Mạn, cuốn sách này được viết chắc tay hơn, tổng thể câu từ trau chuốt hơn, nhưng nội dung kém mới lạ, nhân vật kém đặc thù, bởi vậy câu chuyện cũng kém thu hút hơn nhiều. Nửa đầu truyện nói về mối tình thời sinh viên của Hi Quang, cuộc sống ký túc và những cảm xúc khi đến gần ngày tốt nghiệp khá chân thực, cảm động, nhưng nửa sau thì không có gì đặc biệt, tình tiết lẫn nhân vật na ná rất rất nhiều cuốn ngôn tình hiện đại khác.

Ngao du giang hồ
– Thập Tứ Lang (8,25/10): đây là cuốn sách dài hơi nhất, và cũng hấp dẫn nhất của Thập Tứ Lang mà mình đọc từ trước tới giờ. Nữ chính Tiểu Man là một cô gái thực dụng, khôn khéo, giỏi nhất là lấy lòng người khác, nhưng vì chọc giận nhầm người mà bị lôi vào một cuộc tranh giành đẫm máu trên giang hồ. Giữa những vòng xoáy ân oán tình thù ấy, nàng gặp Trạch Tú, Thiên Quyền, Liên Y, Gia Luật Cảnh, Căn Cổ,… mỗi người một số phận, một tính cách, có những mục đích, tính tóan riêng. Ngòi bút của Thập Tứ Lang ngày càng phát huy được nét linh hoạt, muốn hài có hài, muốn bi thương có bi thương, muốn ngọt ngào da diết có ngọt ngào da diết. Tình tiết truyện diễn biến nhanh, không rề rà, tương đối bất ngờ lôi cuốn, người ban đầu tưởng là nam chính hóa ra chỉ là nam phụ, người tưởng yêu người này hóa ra cuối cùng lại yêu người khác… Tâm lý nhân vật được khai thác khá sâu, tạo sự đồng cảm và xúc cảm cho người đọc rất tốt. Đọc cuốn sách này, có lẽ bạn sẽ không thể ghét được ai, họ đều có những điểm tốt điểm xấu, có những góc khuất những nỗi niềm riêng. Như đã nói, Ngao du giang hồ rất dài, nhưng không hề nhàm chán. Dù vậy, mình vẫn cảm thấy là càng về cuối càng hơi lan man, tác giả cố gắng đưa vào hơi nhiều chi tiết thừa thãi để tô vẽ thêm cho các nhân vật phụ.

Nghê thường thiết y – Thanh Ca Nhất Mảnh (6,25/10): Câu chuyện là hành trình trở về 100 năm trước của Tiêu Dao để tìm cách hóa giải lời nguyền gia tộc. Điểm nổi trội của tác phẩm này là nữ chính quay về quá khứ một cách chủ động, có nguyên nhân mục đích rõ ràng, bối cảnh thời dân quốc cũng mới mẻ hơn so với đa phần các truyện xuyên không khác, nữ chính không được xây dựng theo dạng thánh nữ hay mỏng manh cần được che chở, mà khá mạnh mẽ và thực tế. Đây là một câu chuyện đọc được, đầu cuối ổn định, có thắt có mở, gọn ghẽ không dài dòng, nhưng ấn tượng cuối cùng cũng chỉ dừng lại ở mức đọc được mà thôi, tình cảm giữa hai nhân vật chính không tạo nhiều cảm xúc với mình cho lắm. Với mình cuốn sách này có thể không khiến mình cảm thấy phí thời gian để đọc nhưng cũng sẽ không nhớ được lâu dài.

Nghìn kế tương tư – Trang Trang (8/10): Câu chuyện là cuộc hành trình đuổi bắt giữa Thẩm Tiếu Phi và Đỗ Hân Ngôn, một là tiểu thư con Tể tướng, một là Tiểu Đỗ Kinh Thành nổi danh tài hoa phong lưu. Nàng thầm yêu chàng từ lâu, nhưng lại đứng hai bên chiến tuyến. Lời ngọt ngào không thể nói, nàng vừa bày mưu kế với chàng, trêu đùa chàng, vừa chỉ mong chàng sẽ nhớ tới mình. Trong những cuốn của Trang Trang mà mình đã từng thử đọc, Nghìn kế tương tư có cách viết thu hút nhất, văn phong hoa mỹ, dịu dàng, rất tình mà cũng rất hấp dẫn. Mặc dù có những chi tiết chưa hoàn tòan hợp lý nhưng đây là một câu chuyện có lối viết đưa đẩy rất độc đáo, ngôn từ hình ảnh tạo cảm xúc rất tốt.

Tam thiên nha sát – Thập Tứ Lang (7,75/10): Đây là câu chuyện giữa Phó Cửu Vân, một linh hồn quỷ canh giữ hồn đăng và Đàm Xuyên, một nàng công chúa vong quốc. Chàng dõi theo nàng mười đời mười kiếp, đến kiếp thứ mười thì nhận ra mình yêu nàng, nhưng duyên phận của nàng lại là người khác. Âm kém dương sai, số mệnh của nàng bị đảo lộn, nước mất nhà tan, tình yêu bị hận thù ngáng trở. Nàng trộm đi hồn đăng muốn tiêu diệt ma quỷ cứu giúp dân chúng, làm tròn sứ mệnh của một Công chúa cao quý, nhưng cái giá phải trả sẽ là tính mạng của nàng và sự tồn tại của chàng… Bối cảnh và thời gian của câu chuyện tương đồng với Cặp đôi trời định, nhưng bớt đi vài điểm hài hước, thêm vào mấy phần bi thương. Đoạn đầu không mấy cuốn hút, nhưng càng về sau những bí mật mới dần hé mở, cảm xúc ngày càng mãnh liệt, có phản bội, có chết chóc, có chia ly, có nhớ thương, có tương tư, có bất lực, có nuối tiếc… So với Cặp đôi trời định, Tam thiên nha sát ở đoạn cao trào mang lại cảm xúc mạnh mẽ hơn, da diết hơn, nhưng mình đánh giá Cặp đôi trời định toàn diện hơn, cả về nhân vật và hành văn. Trừ bớt ít điểm nữa vì cảnh nóng chi tiết quá mức cần thiết.

Thế gia danh môn – Thập Tam Xuân (7,5/10): Mình không thích đọc cung đấu, gia đấu, cũng rất lười đọc điền văn, đa phần những thể loại này đều không đụng tới hoặc bỏ dở giữa chừng, nhưng Thế gia danh môn lại khiến mình cảm thấy luyến tiếc khi câu chuyện kết thúc. Về mặt nội dung đây không phải là một tác phẩm vô cùng xuất sắc hay tuyệt đối mới lạ, nhưng lại tạo cảm xúc rất tốt, rất chân thực. Tình cảm của hai nhân vật chính không phải là thanh mai trúc mã, không nhất kiến chung tình, không oanh oanh liệt liệt, mà là tình yêu từ từ bồi đắp, ban đầu chỉ như mạch nước ngầm tươi mát len lỏi vào lòng, ngấm dần thành men rượu nồng nàn khi nào không hay. Thuộc thể loại xuyên không, nữ cường, nhân vật trung tâm vốn là Tương Nhược Lan, nhưng với mình điểm sáng của câu chuyện phải là Cận Thiệu Khang. Cách xây dựng nhân vật Nhược Lan không dở, nhưng đáng tiếc là đi vào lối mòn của thể loại xuyên không, quá nhiều chi tiết xây dựng gượng gạo để một mực đưa nữ chính lên hàng thánh nữ. Giả như thế giới của Nhược Lan y học không non sơ đến thế, hay nữ phụ không xấu xa âm hiểm như thế, thì nữ chính đâu có chỗ để vươn cao? Mà Cận Thiệu Khang vốn không được tô vẽ cầu kỳ, lại trở nên đẹp đẽ một cách vô cùng chân thực. Chàng vốn là hình mẫu nam tử phong kiến điển hình, phép tắc quy củ, ăn sâu tư tưởng nam tôn nữ ti, ngay cả lấy vợ cũng vì cảm thấy người ấy hiền lương thục đức, là hình mẫu thê tử nên có mà thôi. Gặp nàng, chàng mới hiểu thế nào là động lòng, thế nào là tình yêu. Vì nàng, chàng phải đấu tranh với nguyên tắc của bản thân, định kiến của xã hội, ngăn trở từ gia đình, thậm chí đối đầu với hoàng mệnh… Chàng không phải dạng nam chính bá đạo quyền thế, mưu lược khôn khéo, một tay che trời, chàng chỉ biết làm tất cả trong khả năng của mình để gìn giữ tình yêu mà thôi. Bỏ qua những tình tiết dài dòng có hơi hướng tôn sùng nữ chính thì đây là một câu chuyện rất dễ làm trái tim rung động, với một tình yêu vừa lý tưởng lại vừa thực tế. Mình tin rằng, ai đã đọc qua Thế gia danh môn, thì cho dù có không thích câu chuyện này đến đâu đi nữa cũng không thể không xiêu lòng trước Cận Thiệu Khang.

Thượng tiên – Thị Kim (8/10): Bản thân mình thích tên gốc của truyện là Thượng tiên khó cầu, nại hà tình thâm hơn, nghe hơi sến nhưng thể hiện rõ tinh thần tác phẩm hơn tên rút gọn. Theo như lời chú thích cuối truyện thì đây là tác phẩm mà bản thân tác giả tâm đắc nhất, và cũng là tác phẩm mà mình thích  nhất của Thị Kim. Câu chuyện có nội dung vừa phải, không dài dòng, không ngoắt ngoéo, đủ bi đủ hài, có lãng mạn có sầu thương, nhưng cách thể hiện lãng đãng nhẹ nhàng, đủ làm lòng người xao xuyến nao nao chứ không đau khổ đến thắt ruột thắt gan. Điểm đặc sắc nhất chính là phong cách viết đầy chất thơ. Trong câu chuyện này, tác giả rất ít đặc tả nhân vật như thường thấy ở các tác phẩm ngôn tình khác, mà tả trời tả đất, vẽ gió vẽ trăng, mượn không gian để tô lên con người, mượn phong cảnh trong mắt mà thể hiện tình cảm của nhân vật. Đây là một câu chuyện đẹp, dịu dàng, bâng khuâng, với những nhân vật đáng yêu, đáng nhớ. Điểm trừ là những mối quan hệ, mâu thuẫn, tâm trạng của các nhân vật đều có thể phát triển sâu hơn nữa, nhưng lại được giải quyết khá nhanh.

Tư niệm thành thành – Quân Tử Dĩ Trạch (7,75/10): Tình tiết của câu chuyện này hơi có chút không tưởng và ngoắt ngoéo quá mức, nhưng bù lại tác giả có một ngòi bút chắc tay, xây dựng nhân vật và miêu tả tâm lý tình cảm rất tốt, rất cuốn hút. Người đọc rất dễ bị cuốn theo tâm trạng của nhân vật, khi họ yêu, họ đau lòng, họ choáng váng, họ thất vọng… đều giống như bản thân mình cũng đang cảm nhận điều đó. Mình phải đồng ý với một điều mà nhiều người nhận xét, dường như tác giả là người có kinh nghiệm sống rất phong phú. Những đoạn bộc lộ tâm trạng nhân vật được viết không hề phô trương hoa mỹ, không đao to búa lớn nhưng đánh thẳng vào trọng tâm, tạo cảm xúc rất chân thực, rất sâu sắc. Đây là một câu chuyện đáng đọc, và có rất nhiều trích dẫn hay đáng ghi nhớ.

“Ở những năm tháng tuổi hoa rực rỡ nhất, chúng ta thường chưa biết thế nào là yêu, nhưng lại gặp được tình yêu của cả một đời người.”

Vô sắc công tử – Thẩm Tiếu Chi (8,5/10): Đây không phải là một tác phẩm đình đám, nhưng nó có lẽ sẽ luôn nằm trong top ngôn tình yêu thích của mình, cũng như Anh Cảnh Hiên/Vân Trầm Nhã sẽ luôn là nam chính để lại cho mình lưu luyến sâu sắc nhất. Giọng văn hài hước, thản nhiên, nhưng mỗi lần đọc lại lại hằn trong lòng mình thêm một tầng bâng khuâng thương nhớ. Thứ hạnh phúc giản đơn nhất trong cuộc đời này lại là thứ khó có được nhất. Yêu người mà không thể ở bên, xa người mà không thể nào quên.

Yêu anh hơn cả tử thần – Tào Đình (4,5/10): Cảm xúc của mình sau khi đọc những dòng cuối cùng của truyện này vô cùng mãnh liệt, khao khát kêu gào muốn đòi lại mấy tiếng cuộc đời đã bỏ ra để đọc nó @_@. Không hiểu sao đã từng đọc qua không ít truyện ngôn tình nhảm nhít hơn, nhưng duy chỉ có bộ này làm mình thấy phí thời gian như vậy, có lẽ vì những bộ nhảm nhít hơn kia mình đều bỏ ngang từ sớm, và có chút kỳ vọng ở cái tên Tào Đình. Những tác phẩm nổi tiếng khác của Tào Đình mình vốn đều không (có ý định) đọc, vì nội dung quá sức thảm thiết và cẩu huyết, bởi vậy ngay sau khi đọc cuốn này, Tào Đình lập tức nằm trong danh sách không-thể-động-đến của mình. Vốn chỉ định cho 4/10 thôi, nhưng giờ bình tĩnh lại thì thấy truyện có lẽ cũng không tệ đến thế, tình tiết nhân vật cũng đầy đủ cả, cho 4,5 khuyến khích vậy, dù gì cũng cáo biệt vĩnh viễn xin đừng gặp lại.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 4:32 pm


[Review sách] Mọi điều ta chưa nói và những vòng xoáy cảm xúc

Có những cuốn sách dạy bạn làm người, có những cuốn sách dạy bạn làm giàu và cũng có những cuốn sách cho bạn một “dấu lặng” để cảm...

Gleaf - spiderum

Có những cuốn sách dạy bạn làm người, có những cuốn sách dạy bạn làm giàu và cũng có những cuốn sách cho bạn một “dấu lặng” để cảm nhận mọi thứ tình cảm trong đời mình.

“Mọi điều ta chưa nói” của Marc Levy là một cuốn sách như thế. Nói đúng hơn đây là một câu chuyện – một sự tổng hòa của gia đình, tình bạn, tình yêu.

Ngôn từ đối thoại đốp chát, quăng quật. Cộc. Cụt. Và cáu kỉnh.

Thi thoảng đá đưa những đoạn mềm mịn, đặc sánh và ngọt lịm như mật.
Nhẹ nhàng, lãng mạn, sâu sắc.

Mỗi lần đọc truyện của Marc Levy,tôi như bị bỏ bùa, hay đơn giản là bị cuốn vào cái vòng xoáy của kí ức, hệt cái cách Harry thi thoảng bị xoáy vào cái vòng quá khứ từ những sợi kí ức loằng ngoằng của thầy Dumbledore. Là một người đứng ngoài, nhưng nhìn thấy,nghe thấy, ngửi thấy, cầm nắm được mọi thứ, và đọc được suy nghĩ của người trong cuộc. Mọi thứ đều sống !

Sống tức là cảm giác được ngồi trên từng chuyến bay vòng đi vòng lại giữa New York và Berline và ngắm những đám mây chẳng ra hình gì mà nghĩ sao nó vẫn ra hình, là cảm thấy tức tưởi, oan uổng trào ra thành chuỗi nước mắt, là nỗi tủi hờn khi thấy bản thân không còn ý nghĩa đối với người khác,là thấy nỗi phẫn uất vì bị người bố ngỡ đã căm ghét đến chết phá hủy cả cuộc đời, là thấy nỗi lo âu của chính người bố với con gái của mình trong giỏ bánh sừng bò thắt nơ đỏ, những bí ẩn của người yêu đầu tiên, những bước đi tiến đến với hạnh phúc thực sự...

Và.

Cái kết hoàn hảo cho mọi sự "KHÔNG THỂ TIN NỔI" xuyên suốt cả truyện. Những chi tiết lòng vòng trở lại cay sộc trên khóe mắt.

Cho gia đình.
Cho tình bạn.
Cho tình yêu.
Trích:

"Dù chúng ta có văng vào mặt nhau những lời độc địa đến mức nào, thì em vẫn cứ là cô bạn tốt nhất của anh."

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 4:35 pm

Hoàng Hôn Của Bầy Mãnh Thú - Marc Levy

Sachkhaiminh

Nắm quyền lực trong tay, đám mãnh thủ mưu đồ thao túng hỏng thâu tóm tài sản và mở rộng tầm ảnh hưởng đến không giới hạn. Các hacker của Hội 9 bước vào cuộc chạy đua với thời gian tìm cách phá hỏng âm mưu của chúng. Nhưng việc Maya biến mất và số 9 bị ẩn vẫn chưa xuất đầu lộ diện có khiến cuộc chiến của họ thêm phần khó khăn?

Tiếp tục đi theo con đường đã chọn, 9 Robin Hood thời hiện đại, 9 con người sống ngoài vòng pháp luật quyết tâm hành động để bảo vệ cái tốt. Một cuốn tiểu thuyết gay cấn và cảm động vạch trần cho độc giả thấy những lệch lạc của thời đại chúng ta.

Thông tin tác giả
Tác giả Marc Levy

Là người Pháp nhưng đã từng sống tại Mỹ nhiều năm. Ông từng tham gia hội chữ thập đỏ, từng thành lập công ty về đồ họa máy tính và sau khi bị thất bại, ông lại bắt đầu với ngành kiến trúc. Tuy nhiên, Marc Levy thành công nhất khi ông cầm bút. Hiện nay, ngoài viết văn, ông còn tham gia làm đạo diễn cho một số bộ phim. Sách của ông đã được dịch sang 37 thứ tiếng và trở thành những cuốn sách bán chạy nhất trên khắp thế giới.

Những tác phẩm quan trọng nhất của Marc Levy là: Nếu em không phải một giấc mơ, Gặp lại, Bạn tôi tình tôi, Kiếp sau, Em ở đâu?, Bảy ngày cho mãi mãi. Hầu hết những cuốn tiểu thuyết này đã được dựng thành phim nổi tiếng.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 4:40 pm

Review Sách Nếu Em Không Phải Là Giấc Mơ - Marc Levy

Dembuon

Người Review: Búp Bê Chiqu (Chiqudoll)

Tôi biết đến Marc Levy qua tiểu thuyết "Nếu em không phải là giấc mơ" và nó đã khiến tôi yêu thích đến mức đọc đi đọc lại biết bao lần vẫn không thấy chán. Nó kể về câu chuyện tình tuyệt đẹp giữa Lauren, linh hồn của một nữ bác sĩ bị thương nặng đang rơi vào trạng thái người thực vật, và Arthur, một chàng kiến trúc sư trẻ tuổi tài năng, người đã thuê lại căn hộ của Lauren sau khi cô bất tỉnh nằm ở bệnh viện. Arthur là người duy nhất nhìn thấy Lauren, họ quen biết, tìm hiểu và có tình cảm với đối phương nhanh chóng. Một người và một hồn yêu nhau say đắm dù không biết ngày mai sẽ ra sao.

Họ gặp nhau lần đầu tiên lúc Lauren ngồi trong tủ quần áo hát hò một cách say mê khi Arthur dọn đến căn hộ anh vừa mới thuê. Đêm hôm khuya khoắt, một cô gái xinh đẹp xuất hiện trong nhà anh và nói những điều vô lý mà chẳng một người tỉnh táo nào sẽ tin tưởng. Arthur đã nghĩ cô chỉ là một trò đùa dai của anh bạn thân và muốn đuổi cô đi. Tuy thế cuối cũng anh vẫn quyết định ra khỏi nhà vào lúc hai giờ sáng để xác định những gì Lauren nói có thật hay không?

Arthur là một người đàn ông tốt bụng, anh quyết định giúp đỡ Lauren để linh hồn của cô có thể quay trở lại thân xác khi biết sự thật. Đó không phải là chuyên môn của anh, một kiến trúc sư cố gắng tìm cách để một bệnh nhân tỉnh lại, trong khi các bác sĩ khác đã buông tay chịu thua ư? Điều đó là rất hoang đường nhưng anh nhất quyết phải làm thế để cứu Lauren. Phương án cứu chữa chưa tìm ra thì mẹ cô đã bị bệnh viện thuyết phục từ bỏ việc trị liệu. Đây là một quyết định đau lòng, nền y học hiện đại không thể là cứu cánh cho mọi bệnh nhân. Lauren còn sống nhưng chỉ có Arthur biết điều đó, anh lại không phải là người giám hộ có quyền quyết định việc từ bỏ hay tiếp tục cứu chữa cho cô. Arthur nhờ bạn thân là Paul giúp đỡ và hai người đã trộm vận chuyển cơ thể của Lauren ra khỏi phòng điều trị. Anh có thể gặp rắc rối lớn nếu điều này bị phát hiện nhưng anh chẳng quan tâm.

Marc Levy đã lồng ghép vào diễn biến câu chuyện những tình huống gay cấn, hấp dẫn khiến độc giả vừa hồi hộp vừa lo lắng dõi theo từng bước của các nhân vật. Khi Arthur và Paul lẻn vào bệnh viện, họ đã bị lầm tưởng là bác sĩ và bị kéo vào cấp cứu gấp cho một bệnh nhân bị loạn nhịp tim. Tình huống này rất căng thẳng, kiến trúc sư khám chữa cho bệnh nhân bệnh tim ư, quả là một thử thách khiến người ta vã mồ hôi vì sợ hãi. Paul hoảng hốt đến mức giậm chân kêu trời, còn Arthur thì cũng chẳng khá hơn, tay chân lóng ngóng, cố gắng lắm mới hoàn thành được các hướng dẫn tỉ mỉ của Lauren.

Trong tác phẩm này, ngoài mối quan hệ tình yêu của nam nữ chính thì tình bạn khăng khít giữa Arthur và Paul cũng khiến tôi rất ngưỡng mộ. Paul đã tức tốc lôi ngay bạn mình đi bệnh viện và kiên quyết buộc Arthur phải làm một đợt khám tổng quát khi nghĩ rằng tinh thần của bạn không bình thường. Anh sẵn sàng ôm hết công việc của công ty để Arthur có thời gian nghỉ ngơi. Ngay cả khi, anh không tin Lauren thật sự tồn tại, anh vẫn đồng hành cùng bạn đi trộm cơ thể của cô theo ý muốn của Arthur. Dù rằng hành động của họ là phạm pháp và cả hai sẽ phải ra tòa nếu bị cảnh sát bắt giữ. Arthur sẵn sàng giúp Lauren ngay từ khi hai người họ vừa quen biết, Paul hết lòng hỗ trợ bạn dù anh không hiểu tại sao bạn mình lại có hành động quái quỷ như vậy. Hai chàng trai đều rất tử tế, có lẽ vì vậy mà họ chơi thân và quý mến nhau như anh em trong nhà.

Nội dung của "Nếu em không phải là giấc mơ" là tình thân, tình yêu, tình bạn được Marc Levy biến tấu và đan cài khéo léo khiến độc giả đắm chìm vào câu chuyện và bị cuốn hút không thoát ra được. Tuổi thơ của Arthur và những bí ẩn trong chiếc va li mẹ anh để lại, mà anh chưa bao giờ dám mở ra. Nỗi cô đơn và tâm trạng bàng hoàng của Lauren khi cô bị kẹt trong trạng thái linh hồn không thể trao đổi với bất kỳ ai. Tình yêu mãnh liệt và sự bồn chồn, bất an khi sinh mạng của Lauren có thể biến mất bất cứ lúc nào. Nỗi thống khổ của Arthur khi người phụ nữ anh yêu tan biến ở trong lòng. Tất cả các tình tiết của câu chuyện được thêu dệt tinh tế, tự nhiên khiến mạch truyện ly kỳ và mê hoặc.

Khép lại cuốn sách mà cứ trong lòng vấn vương và quyến luyến mãi. Tôi vẫn nhớ cảm giác mình đã tiếc nuối khắc khoải ra sao, sau khi đọc xong tác phẩm này lần đầu tiên. Có lẽ vô số độc giả khác cũng trải qua cảm giác tương tự, cho nên câu chuyện của cặp đôi này mới được tác giả Marc Levy cho xuất bản phần hai. Không cần biết cô ấy là ai, linh hồn hay một người phụ nữ thực thụ, họ đã yêu nhau vượt qua mọi rào cản và mối tình này đã làm xúc động biết bao tâm hồn lãng mạn khác. Quyến rũ và ngọt ngào, một chuyện tình lãng mạn xiết bao.​

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 4:44 pm

Review Sách Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ - Cuốn Sách Của Nhà Văn Marc Levy

Thanhtt - dembuon 

Tình yêu không thiếu được nhân vật anh và em, "Nếu em không phải một giấc mơ" của Marc Levy viết về tình yêu giữa Arthur và linh hồn (Lauren). Đây là đề tài không còn lạ lẫm. Con người vào hoàn cảnh bất hạnh nhất lại nhận được ân huệ lớn, đó là tình yêu.

Nguyên văn tiếng Pháp, cuốn sách "Nếu em không phải một giấc mơ" mang tên "Et si c'était vrai..", tác giả dành tặng tác phẩm cho con trai đầu lòng.

Ý tưởng mà tác giả gửi gắm qua câu chuyện

Điểm mấu chốt trong tác phẩm chính là ở ý tưởng mà nhà văn đặt ra và nêu lên. Ý tưởng làm nên nội dung, truyền tải giá trị nhân văn.

Câu chuyện tình yêu xoay quanh mối quan hệ giữa linh hồn và một người thực khá sinh động, hấp dẫn, lôi cuốn, xúc động. Trước khi Arthur gặp linh hồn Lauren, họ hoàn toàn là hai con người xa lạ. Lauren là nữ bác sĩ tại một bệnh viện lớn ở thành phố San Francisco. Arthur là kiến trúc sư. Tình huống mà Lauren gặp phải có thể bắt gặp trong nhiều trường hợp ngoài đời sống. Cô gặp tai nạn, chết thực vật, cơ hội sống sót mong manh. Điều kì diệu, nhờ sự sắp xếp của số phận, thời điểm đó, Lauren tìm thấy được tình yêu của mình. Dù chỉ là bóng ma nhưng Lauren chinh phục được trái tim của Arthur. Bản thân Arthur cũng có số phận kì lạ. Anh trải qua vài mối tình nhưng không thành. Arthur thành đạt trong xã hội. Mặc dù vậy, cuộc đời anh trải qua biến cố mà ít người biết và có thể chia sẻ được. Arthur mồ côi cha, từ nhỏ anh sống cùng mẹ ở làng Carmel. Mẹ anh, bà Lili rất mê hoa hồng. Bà đã bỏ công sưu tầm, lai ghép, tạo ra nhiều giống hoa hồng độc và lạ. Ngôi nhà của mẹ con anh mang tên Hoa Hồng vì khu vườn trồng toàn hoa hồng.

Gặp Lauren khi cô chỉ là một linh hồn. Sự hồn nhiên, tự nhiên, trong sáng, giản dị của cô khiến trái tim anh rung động. Arthur yêu Lauren thực sự. Điều khó khăn của họ là không ai tin vào câu chuyện này. Vì chính anh bạn thân nhất của Arthur là Paul cũng không đồng tình với cái cách mà Arthur thể hiện và quan tâm tới cô. Tuy nhiên, may mắn, cuối cùng Paul ủng hộ và giúp đỡ họ rất nhiều.

Lauren chinh phục trái tim Arthur hay ngược lại, cô tìm thấy niềm tin từ anh. Họ đều là những thanh niên không còn quá trẻ, ở lứa tuổi bồng bột và nông nổi. Cả hai đều trải qua các biến cố trong cuộc đời cũng như vấp ngã tình yêu. Lauren được xây dựng là hình ảnh cô gái hiện đại, tài năng, độc lập, nhạy cảm, giàu tình thương. Arthur xuất hiện như mẫu đàn ông đáng mơ ước, chín chắn, tâm lí, chân thành, thành công. Họ không chỉ đồng cảm về mặt tâm hồn mà còn bằng sự giao cảm giữa những người biết sống vì nhau. Lauren có thể bộc lộ con người thật với anh cũng như cái cách mà Arthur có thể giãi bày với cô. Tình yêu của họ khiến ta nhận thấy cuộc sống thật nhân văn. Và chỉ có tình yêu thực sự mới làm rung động trái tim người mình yêu. Tác phẩm không dừng lại ở câu chuyện tình yêu giữa một người tồn tại trong thế giới thực với một linh hồn. Điều mà "Nếu em không phải một giấc mơ" làm được, cao hơn, đấy là giá trị của tình yêu và dạy chúng ta, thế nào là tình yêu.

Cách viết của nhà văn tạo nên thành công cho tác phẩm

Điều mà tác phẩm truyền tải được tới người đọc là lối viết chân phương, không hoa mỹ nhưng bay bổng, lãng mạn và chân thật. Cuộc sống như được dựng lên, phơi bày trước mắt chúng ta. Ở đó, các nhân vật đã sống một đời sống thực ý nghĩa và tự nhiên. Nhiều trường đoạn của cuốn tiểu thuyết, mô tả hành động, sự việc hay thiên về kể như cảnh Arthur và Paul đột nhập bệnh viện cứu Lauren, cách Arthur nói cho Lauren nghe về quá khứ của mình đã chứng tỏ khả năng quan sát thực tế, bề sâu văn hóa, tầm nhìn của tác giả.

Như vậy, cái hay của cuốn sách nằm ở bề sâu câu chữ, tức dụng ý mà tác giả gửi gắm đằng sau các sự việc chứ không phải là lối viết kĩ thuật, thiên về cốt truyện, đối thoại hay miêu tả.

Đọc "Nếu em không phải một giấc mơ", độc giả bị cuốn theo văn phong lãng mạn mang đậm dấu ấn văn chương Pháp và ngôn từ hiện đại

Âu Mỹ. Mượn câu chuyện tình yêu thi vị, nhiều bất trắc giữa hai nhân vật Lauren và Arthur, Marc Levy đề cập đến một nền văn hóa, vấn đề của số phận, của con người, của lịch sử.

Tác phẩm đem đến cái nhìn về xã hội trong hiện tại, quá khứ, tương lai. Lauren, Arthur, Paul hay các đồng nghiệp của cô đều là những người trẻ. Mỗi người trong số họ có số phận và hoàn cảnh riêng. 'Nếu em không phải một giấc mơ" viết về tình yêu nhưng đấy không phải là vấn đề then chốt. Quan trọng là tình yêu ấy thắp sáng lên niềm tin yêu cuộc sống trong lòng độc giả, xác tín giá trị có thật trong đời sống là sống vì người khác và biết sẻ chia, biết hy vọng và tin vào người khác.

Bản thân cuốn sách của Marc Levy đã xây dựng nên một câu chuyện 'không phải là giấc mơ'. Tất nhiên, đời thực của chúng ta không hoàn toàn có những chi tiết như cuốn tiểu thuyết. Đồng cảm với trang sách của ông là ý nghĩa có thực mà nó đem lại trong cuộc sống. Không có bất kì giấc mơ nào nếu như chúng ta không biết tự xây dựng cho mình một 'giấc mơ'

Tống Thị Thanh

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 4:50 pm

Phuong Anh Violet

[Books review] Chân trời đảo ngược – Marc Levy

“Chẳng gì mau chóng xảy ra bằng điều bất khả”  Victor Hugo

Tình yêu nằm ở trái tim, trong tri thức ở bộ não hay đó là số phận?

Mình nhớ hồi còn nhỏ, mình xem một bộ phim Hàn Quốc chiếu lúc 6h trên VTV3 có tên là “Những câu chuyện tình”. Một trong những câu chuyện tình được kể trong tuyển bộ phim đó nói về một cô gái, bị bênh tim nhưng may mắn được ghép tim bởi một cô gái khác. Và thật kỳ diệu, cô gái được nhận tin sau khi bình phục có những thói quen của người hiến tim và không hiểu có vì trái tim đó hay không cô ấy yêu bạn trai của cô gái đã tặng trái tim cho mình.

Cho đến khi mình đọc “Kiếp sau” của Marc Levy, có lẽ thông điệp mà Marc Levy gửi đến trong ‘Kiếp sau” là tình yêu là do sự sắp đặt của số phận, và nó trường tồn dù bạn ở thời gian nào, xuất thân là ai, chỉ cần kiếp trước bạn đã yêu một tình yêu mãnh liệt.

Có người nói rằng “Chân trời đảo ngược” là phiên bản đầy tình khoa học của “Kiếp sau”, và chính trong đó tình yêu không đặt ở trái tim, không đặt ở định mệnh mà đặt trong chính những ký ức lưu giữ trong bộ não, khi những ký ức đó được lưu giữ thì dù ở trong thân xác nào, qua bao nhiêu năm, hai người vẫn tìm được nhau.

Với mình, vốn dĩ Marc Levy với mình đã là một thần tượng, nên mình thực sự hài lòng về cuốn sách về nội dung, kết cấu, sự đầu tư nghiên cứu khoa học của tác giả, về hình tượng nhân vật vẫn là những con người sống hết lòng vì ước mơ, không quản khó khăn để bảo vệ lý tưởng. Nó khiến mình thấy thích thú, nghiền ngẫm từ đầu tới cuối, không thấy nhàm cũng không thấy cường điệu hay thấy khó khăn để cảm nhận câu chữ. Dẫu biết người ta vẫn nói tiểu thuyết tình cảm là “văn học thị trường”, “đọc xong thấy nhẹ tênh”, mình vẫn tìm thấy trong đó những bài học, dù chỉ một câu văn thôi cũng khiến mình dừng lại để đọc đi đọc lại câu đó thêm một lần nữa. Và hơn cả nó vẫn mang lại cho mình hi vọng, hi vọng về tình yêu và về cuộc sống.

Dù không thực sự rõ rệt, cũng chưa bao giờ nói một cách rõ ràng, mình vẫn mường tượng ra một sự khác nhau giữa tình yêu trong văn học lãng mạn châu Âu kiểu Marc Levy hay Gullaume Musso, kiểu Hàn Quốc như vẫn xem trong phim và kiểu ngôn tình Trung Quốc.. Câu chuyện giữa 3 người bạn Josh, Luke và Hope khiến mình thấy hơi hướng phim Hàn ở chỗ, tình yêu tay ba, và Luke, chàng trai yêu Hope ngay từ cái nhìn đầu tiên, luôn bên cạnh cô bất cứ khi nào,  người phát hiện ra căn bệnh của Hope và giúp cô lưu giữ ký ức đến lúc không thể và cũng rõ ràng nhận thấy, dù không xuất sắc như Josh, Luke là người đã cố gắng nhiều nhất trong đề tài của cả 3 người. Nhưng tình yêu của Hope dành cho Josh. và Luke cũng là người chịu đau đớn nhất trong câu chuyện khi trong mọt khoảng thời gian ngắn anh mất đi cả người con gái anh yêu và người bạn thân nhất nhất. Dù mô típ tình yêu này khiến mình thất đôi chút “thất vọng” nhưng cách Marc Levy viết khiến cho tình cảm ấy trở nên rất chân thành, và đến cuối câu chuyện, mình cũng phải lặng người, day dứt về một mối quan hệ với những tình cảm rất đỗi chân thành.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 4:58 pm

[ CẢM NHẬN SÁCH ] Chân trời đảo ngược – Marc Levy và bản tình ca thách thức cái chết

Thư viện tri thức  

Chân trời đảo ngược của tác giả Marc Levy là một cuốn sách vô cùng xúc động, ly kì nhưng cũng tràn đầy hài hước và rất lạc quan. Chắc chắn ông hoàng tiểu thuyết lãng mạn của nền văn học Pháp đã mang đến cho các bạn độc giả một câu chuyện tình vô cùng thách thức về không gian, thời gian và cả cái chết thông qua cuốn sách Chân trời đảo ngược này. 

Khi hai tâm hồn giữ được trọn vẹn những xúc cảm diệu kỳ về nhau như thuở ban đầu thì đó chính là một tình yêu bất diệt. Khi ấy, mọi sự chia ly đều có thể trở thành hư vô.

Khoảnh khắc thiêng liêng nhất trong hôn lễ là giây phút mà đôi uyên ương đứng trước cha xứ, trao cho nhau lời thề nguyền, dưới sự chứng giám của Chúa. Họ nguyện sẽ yêu thương nhau hết lòng cho đến khi cái chết chia lìa hai con người. Cuộc sống là hữu hạn và cuộc chia ly bởi tử thần luôn luôn là điều vô cùng đáng sợ nhất với những đôi lứa yêu nhau, bởi đó là một cuộc chia ly vĩnh viễn mãi mãi.

Chúng ta luôn ca ngợi về tình yêu, nó là cội nguồn của sự sống và biết bao điều tuyệt diệu. Nhưng liệu có phép màu nào khiến cho tình yêu đảo ngược được quy luật về sự hữu hạn của cuộc sống hay không? Độc giả sẽ tìm thấy được câu trả lời trong cuốn tiểu thuyết Chân trời đảo ngược mới nhất của tác giả Marc Levy.

Josh, Luke và Hope gặp nhau lần đầu tiên khi cả ba đều là sinh viên năm nhất. Trái tim của Josh đã chao đảo bởi vẻ ngoài xinh đẹp cùng sự hài hước của Hope từ phút giây anh nhìn thấy cô ta. Hai điều tuyệt vời ấy đã tạo nên một sức hấp dẫn vô cùng khó cưỡng với bất kỳ chàng trai nào. Tình yêu đầy cuồng nhiệt và đam mê cháy bỏng của tuổi trẻ cứ thế mà nảy nở trong lòng họ thật tự nhiên qua cuốn sách Chân trời đảo ngược.

Ngoài óc hài hước, vui nhộn, lãng mạn và trái tim tràn đầy tình cảm Josh trong cuốn sách Chân trời đảo ngược còn là một chàng trai mang bộ óc của một thiên tài. Josh đã cùng với người bạn thân là Luke đã sáng chế ra một hệ thống con chíp điện tử có khả năng sao chép các kí ức của con người mang tên là Neorulink.

Ký ức của con người sẽ được sao chép, sau đó sẽ mã hóa dưới dạng số và được lưu trữ trong máy tính thông qua hệ thống này. Ta có thể tiến hành truyền tải lại ký ức và giải mã khi tìm thấy được một cơ thể thích hợp.

Tuy nhiên phát minh này đã được xem như một điều bất khả thi và rất nhiều người đã hoài nghi về nó, ngay cả Hope cũng vậy. Đối với cô, sao chép lại toàn bộ ký ức của một con người chẳng khác nào là đánh cắp đi linh hồn của họ. Thể xác có thể được nhân bản nhưng linh hồn thì luôn là duy nhất. Và phát minh của Josh làm Hope cảm thấy đầy sợ hãi.

Nhưng cuối cùng, cặp tình nhân ấy cũng đã quyết định gạt khoa học sang một bên để rồi đắm chìm trong tình yêu. Không biết đã từ khi nào Josh và Hope bỗng dưng nhận ra rằng: họ sinh ra chỉ là để dành cho nhau. Cả hai không chỉ là một tình nhân mà đã trở thành tri kỷ với nhau. Nhưng điều lạ thay đau khổ thường đến vào lúc con người ta đang thực sự cảm thấy hạnh phúc nhất. Đó chính là một trò đùa vô cùng độc ác của số mệnh.

Hope đã bị u não. Đó chính là một khối u nguyên bào có thể hiếm gặp và không thể chữa khỏi được. Là một cô gái luôn luôn lạc quan và yêu thích tự do, Hope không muốn kết thúc cuộc đời của mình trong bệnh viện với hàng đống máy móc vây quanh cô. Cho dù khối u luôn làm Hope đau đớn nhưng cô đã chọn sống những ngày cuối đời bình dị và hạnh phúc bên Josh trong căn phòng ấm áp tràn ngập tình yêu của họ.

Nhưng anh chàng Luke bạn thân của Josh, đã thuyết phục Hope cho tình yêu của họ thêm một cơ hội lần nữa. Và Hope đã đồng ý sao chép toàn bộ ký ức của mình vào hệ thống Neorulink, để cho Josh có thể yêu cô thêm một lần nữa. Chính cả cô cũng không thể ngờ rằng: Josh cũng đã âm thầm tiến hành sao chép ký ức của mình, bởi vì anh muốn hồi sinh cùng với Hope. Cuối cùng, Josh đã ra đi rất thanh thản vào đúng ngày mất của người con gái anh yêu. Cả hai sẽ bắt đầu với một tình yêu mới dẫu cho đó là một điều bất khả.

Bốn mươi năm sau đó, tâm hồn của Hope trong cuốn sách Chân trời đảo ngược đã hồi sinh trong một cô nghệ sĩ dương cầm Melly xinh đẹp và quyến rũ. Melly luôn quả quyết mình là Hope mặc dù không có một ai tin. Trong tâm trí của cô, những hồi ức về Josh và tình yêu mãnh liệt cách đây gần nửa thế kỷ hiện lên đầy sống động và sâu sắc. Hope của hiện tại đã quyết tâm đi tìm Josh và đánh thức lại tình yêu trong quá khứ của mình.

Tác giả Marc Levy đã lấy một câu nói nổi tiếng của Victor Hugo để làm lời đề tựa cho cuốn sách Chân trời đảo ngược: “Chẳng có gì mau chóng xảy ra bằng điều bất khả”

Có thể nói cuốn sách Chân trời đảo ngược là một “phiên bản đầy hiện đại” của câu chuyện cổ tích nổi tiếng Công chúa ngủ trong rừng cùng với một nhân vật nữ lạc quan, yêu đời và dũng cảm dám yêu bằng tất cả con tim của mình. Và dường như, ở bất kỳ thời đại nào, bản chất của tình yêu cũng không bao giờ thay đổi. Nó là một phép màu khi hai tâm hồn đồng điệu có thể tìm thấy được nhau. Các bạn sẽ cảm thấy vô cùng thích thú khi đọc cuốn sách Chân trời đảo ngược đầy thú vị này.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 5:28 pm

Tiểu Khả - hoapossible13

Review: Nếu như được làm lại (Marc Levy)

Một tác phẩm của Marc Levy – đóng nhãn lãng mạn và đọc được.

Truyện kể về Andrew Stilman – một phóng viên của tờ News York Times danh tiếng với cuộc điều tra về chế độ độc tài 40 năm trước ở Argentina. Truyện có vài chi tiết trinh thám, máu me – bạo lực và đan xen tình cảm lãng mạn. Theo mình thì Marc đã xây dựng nhân vật Andrew thành công và mình khá thích anh trai này bởi độ hài hước của anh ấy.

Ví dụ:
Simon: Cậu vừa biến mình thành phù rể tồi tệ nhất. Vừa làm được một ngày đã khiến cặp đôi đó chia tay.
Andrew: Cậu có muốn được ghi vào Guiness không?

Hay như:
Valerie: Theo em anh nên ở bên cạnh đồng nghiệp & giúp đỡ anh ta, thay vì quay lưng lại với anh ấy.
Andew: Đấy là do cách sắp xếp chỗ ngồi ở văn phòng chứ?

Còn một vài đoạn hội thoại khác cũng khá tinh ranh và hài hước, cho thấy Andrew rất sắc sảo và hợp với nghề phóng viên ở cá tính đó.
Mở đầu truyện là những tình tiết ở hiện tại giới thiệu về Andrew. Andrew sau nhiều năm cố gắng đã trở thành phóng viên của NYT, có những bài báo để đời và được biết đến rộng rãi sau khi xuất bản bài báo về nạn buôn bán trẻ em trá hình ở Trung Quốc.

Andrew có một người bạn thân là Simon, anh này làm nghề buôn xe cổ nên khá rảnh rỗi, có thời gian đi điều tra cả mấy ngày cho Andrew. Vợ Andrew là Valerie, cô bạn học từ hồi cấp 3, người anh đã nhớ nhung nhiều năm nay & yêu cô điên cuồng khi gặp lại một cách tình cờ.
Ngoài ra còn có Olivia – Tổng biên tập & là Sếp của Andrew, anh bạn Feddy đồng nghiệp xấu tính và bác thợ may lễ phục cho anh.
Khi truyện được kể thì Andrew đang trong quá trình điều tra về chế độ độc tài ở Argentina và chỉ hoàn thành bài viết vào đêm trước đám cưới. Trước đám cưới, để vĩnh biệt đời trai, Andrew đã cùng Simon đến quán Novetenco. Tại đây, Andrew bị tiếng sét ái tình với một cô gái rất đẹp mà anh không hỏi được tên và bị ám ảnh nhiều ngày sau đó cho đến tận sau lễ cưới. Đêm tân hôn, vì ám ảnh này và cảm giác khốn khổ đó nên anh đã nói hết với Valerie. Trong tuyệt vọng tột cùng, Valerie yêu cầu anh về nhà và để cô một mình (hai người có 2 căn hộ riêng).
Ngày 9 tháng 7, khi chạy bộ ở bờ sông Hudson, Andrew bị mưu sát. Vết thương nằm ở dọc sống lưng, do một vật sắc lẹm đâm từ đốt sống lưng và xiên lên. Vết đâm rất chuẩn xác, anh gục ngã trong vũng máu của mình, cảm nhận mình đang chết dần và trở nên vô thức.

Ngày 9 tháng 5, đúng 2 tháng trước đó, anh thấy mình tỉnh lại và bắt đầu chuỗi ngày tìm kiếm sát nhân & nguyên nhân bị ám sát hòng tránh được cái chết đó. Từ đây cũng hé lộ nhiều chi tiết chưa từng được đề cập trước đó.

Andrew thậm chí còn so sánh tình tiết ở cuộc đời trước với tình tiết ở cuộc đời này nên càng khiến độc giả là mình tin rằng có một lỗ hổng thời gian nào đó khiến Andrew có thể nhảy cóc đến hoặc đi.

Trong một lần sang đường, Andrew bất cẩn bị một chiếc xe đâm vào. Tài xế là ông Prigulez – một cảnh sát về hưu. Do Andrew không bắt đền hay khởi kiện nên vị cảnh sát rất cảm kích.

Bế tắc trong việc liệt kê các đối tượng tình nghi có thể giết mình, Andrew chợt nhớ ra ông ấy và nhờ trợ giúp. Chứng minh được cho Prigulez tỷ số trận bóng trực tiếp, cơn bão và vài chi tiết khác, Prigulez đã tin anh và trở thành một người trợ giúp đắc lực.

Bài báo của anh trong vụ trẻ em Trung Quốc khiến anh nổi tiếng và cũng khiến nhiều người thù ghét anh. Bài báo này đã đưa Andrew đến với danh vọng nhưng hệ lụy của nó là khoảng 5000 hộ gia đình nhận con nuôi ở Mỹ hoang mang và bị thay đổi hoàn toàn cuộc sống. Đan xen với tình tiết này chính là câu chuyện của một cặp đôi tên là Capetta – kẻ đã đánh đập Andrew trong nhà xe và vợ anh ta. Họ cũng có thể là đối tượng tình nghi vì bài báo đã làm đảo lộn hoàn toàn cuộc sống của họ. Đứa con gái nuôi xinh xắn đã được Capetta mang về Trung Quốc trả lại cho bố mẹ ruột của nó. Điều này khiến vợ Capetta căm hận anh & mang đứa con trai ruột bỏ đi.

Một đồng nghiệp ngồi ngay sát bàn Andrew cũng có thể là đối tượng nghi vấn vì hắn đang vướng vào vụ điều tra giết người hàng loạt, có vào cửa hàng buôn vũ khí và mua vài chiếc “lóc cốt mạc”, pass máy tính của hắn cũng chính là pass của Andrew và hắn cũng chính là chủ nickname Spool Kid chuyên bình luận chửi bới & lăng mạ dưới các bài báo của Andrew.

Trở lại với vụ điều tra dang dở ở Argentina, khi tình cờ dọn bàn cho Andrew, Valerie đã đọc được bản thảo của bài báo. Một câu chuyện xảy ra thời chiến đã khiến cô xúc động và nghẹn ngào.

Ở giai đoạn độc tài tại Argentia, có một đôi vợ chồng nhà báo phe cánh tả bị bắt và hành hạ dã man. Sau đó họ cùng với những người khác bị máy bay đưa lên cao và ném xuống dòng sông ở Argentina. Con cái của những người này thì bị bắt lại, cho vào trại trẻ mồ côi và một số trong lính độc tài thì bị ép nhận nuôi. Đứa con gái của vợ chồng nhà báo kia tên là Maria Luz cũng mất tích sau đó.

Phải đọc đoạn trích bài báo mới thấy đau xót lắm cái nỗi đau chiến tranh, mới thấy sự dã man và thú tính của những kẻ độc tài máu lạnh.. Khi đọc đến đoạn ấy, chợt bài hát Don’t cry for me Argentina lại vang lên… Tuy hoàn cảnh khác nhau nhưng thực sự rất buồn và day dứt khi nghĩ đến những tội ác đó, những con người kiên cường đó.

Động viên Andrew quay trở lại Argentina tiếp tục điều tra và tìm được Maria Luz. Trong giấc mơ của mình, Andrew cũng nhiều lần mơ thấy Maria Luz và luôn mong mỏi phải tìm ra đứa bé để hoàn tất bài phỏng vấn của mình.

Trở lại Argentina, ở đây các tuyến nhân vật mới lại xuất hiện khiến tình tiết thêm rối ren nhưng cũng mở được khá nhiều nút thắt trước đó.

Marisa, cô hầu phòng được Andrew thuê để theo dõi Ortiz (phi công đã lái những chuyến bay thủ tiêu tù nhân nay đã thay đổi nhân thân và trở thành Ortega) bỗng gặp tai nạn ô tô và Antonio – chồng sắp cưới của Marisa thì phải vào viện sau tai nạn này.

Dưới sự hướng dẫn của Marisa, Andrew gặp Lousia & Alberto (cô & chú ruột của Marisa). Hai người họ cung cấp thêm manh mối về Ortega cho Andrew. Lousia chính là một trong những Bà Mẹ trên quảng trường Tháng Năm – những người có con cái hi sinh trong chế độ độc tài và luôn căm phẫn trước những tội ác đã cố tình bị xóa mờ đó. Hai người họ vì đau xót con trai không tìm thấy xác mà ly dị, bởi cách đấu tranh của Lousia là vận động quần chúng, theo dõi & cố gắng làm lành vết sẹo chiến tranh bằng cách tìm lại nhân thân cho những đứa trẻ như Maria Luz còn Alberto lại chọn cách ẩn dật nấp mình mà sống qua ngày.

Alberto giúp Andrew dàn dựng một vụ tai nạn mà nạn nhân sẽ là Ortega. Dự tính hắn sẽ đi qua quãng đồng trống đó và nổ lốp xe, Andrew sẽ được dịp uy hiếp và phỏng vấn.

Phòng của Andrew bỗng bị đột nhập, anh xô xát với 2 kẻ lạ mặt đó và bị đâm một nhát nên phải nhập viện. Dẫu sao anh vẫn ra viện được vào ngày Ortega bị giăng bẫy. Hỏi được hắn vài câu, Andrew đã động lòng thương và mau chóng chở hắn đến bệnh viện. Cuộc phỏng vấn cũng hé lộ 1 bức ảnh là tình tiết nút thắt của truyện đó chính là bức ảnh 2 đứa con gái của Ortega.

Đọc đến đây mình thấy Marc viết hơi yếu và mờ nhạt. Có lẽ ông nhà văn này chỉ mạnh về khoản viết tình yêu và phân tích nhân vật khi yêu thôi.
Ví dụ như mục đích xuyên suốt của câu truyện là theo dõi và lật tẩy Ortiz – Ortega. Nhưng bản chất hắn chỉ là tên phi công lái máy bay theo nhiệm vụ chứ không hề tham gia tra tấn. Hơn nữa, Ortiz chính là người đã nhận nuôi Maria Luz và yêu thương con bé bằng tình yêu của người cha. Do đó mình thấy mục tiêu phản diện của truyện đã hơi sai lầm.
Ở khía cạnh khác, khi Andrew đến khách sạn thì mọi cử chỉ đều bị theo dõi, phòng khách sạn cũng bị lục tung; Marisa bị theo dõi & bị giật máy ảnh; Antonio bị theo dõi và bị tai nạn chứng tỏ thế lực của Ortega cũng không nhỏ, vậy mà đoạn ông ta bị tai nạn trên đường lại cho thấy một sự yếu thế, nhún nhường. Ortega quả thực đã ăn năn và sám hối chứ không hề nhơn nhơn tự đắc sống ngoài vòng pháp luật.

Kết lại, những gì xảy ra sau đó – mà độc giả sẽ ngỡ là 2 tháng “làm lại” của Andrew thực chất là những ký ức nhiễu loạn mà anh cố gắng vớt vát trong cuộc chiến ngắn ngủi với tử thần trên đường từ bờ sông Hudson đến bệnh viện mà thôi.

Trong hai đứa con gái thì một đứa là con nuôi của Ortega chính là Olivia – tổng biên tập của Andrew, người luôn căm hận Ortega nhưng không đủ can đảm tố cáo ông ấy. Olivia cũng đã sắp đặt cả Lousia, Alberto, Marisa để Adrew tình cờ tìm được họ.

Chi tiết này hơi hơi phi lý. Rõ là chiến tranh tàn khốc và chúng ta có thể bị lòng căm thù làm mở mắt nhưng đọc truyện thì thấy Ortega đâu đến nỗi máu lạnh sát nhân? Ông ta đã không bằng lòng với mệnh lệnh nên quyết tâm giải ngũ & nuôi dưỡng Maria Luz – Olivia nên người mà? Hơn nữa, một người lính đã xác định bán mạng cho nhà độc tài, cho nền quân chủ, cho nhà nước hay cho chính quyền thì đâu được quyền cãi lệnh? Nếu có dám cãi cũng phải xác định cái chết cho mình và người thân rồi. Vì vậy mình thấy để Olivia căm thù Ortega là không hợp lý lắm.

Đứa thứ hai chính là Anna – cô gái mà Andrew gặp ở quán rượu và đem lòng yêu say đắm. Sau này chính cô gái ấy đã đâm Andrew để trả thù cho cha. Mình thấy hơi nực cười Smile) Nếu đã theo dõi Andrew được đến New York thì sao không theo luôn Olivia và phát hiện cô ta mới chính là người đứng sau? Andrew là nhà báo, biết quái gì chuyện tư thù mà bị sát hại nhỉ?
Tác phẩm cũng đề cao nghề làm báo và nhấn mạnh vai trò của sự thực trong từng bài viết. Nhà báo – vì thế cho nên sẽ là đại diện cho sự thực và chân lý, cho lòng dũng cảm và sự đấu tranh không mệt mỏi.

Suốt tác phẩm, day dứt nhất cho Andrew chắc là việc được làm lại với Valerie.

Yêu thương Valerie & muốn lấy ký ức để bù đắp cho những ngày anh lao tâm vì vụ việc mà quên cô. Bù đắp ấy nhỏ nhoi và đơn giản như đến thăm chỗ cô làm việc, gọi điện về mỗi tối và nói anh yêu cô, nhớ cô.
Có lẽ trong truyện thì người đáng thương nhất vẫn là Valerie..
Nếu như được làm lại hẳn Andrew vẫn sẽ tìm ra sự thật bởi bản chất nhà báo ăn sâu trong anh nhưng anh đã làm khác đi với Valerie.

Bài báo của Andrew vẫn được đăng, anh vẫn không hề tỉnh lại.
Và câu truyện này với mình thực ra chỉ đọc được 🙂

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 5:32 pm

Ngày đầu tiên, Marc Levy - Không có gì là vĩnh cửu..

Reviewsach.blogspot

Không có gì là vĩnh cửu, kể cả tình yêu đối với một tác giả văn học nào đó. Nhất là khi chúng ta đã lớn lên, trưởng thành, thôi mơ mộng, trở nên khó khăn và lạnh nhạt hơn với những giá trị mà mình từng yêu quý. Là ta thay đổi, hay vạn vật thay đổi, hay cả hai, mà ta đang mất dần những khát vọng cũ để thay vào đó bằng những điều mới hơn? Như ngôi sao của Ngày đầu tiên đã xa cách chúng ta 400 triệu năm, và vĩnh viễn sẽ không thể nào tồn tại nữa…

Nhưng có một thứ duy nhất là vĩnh cửu, đó chính là “ký ức”, và sự tiếp nối của những thế hệ đi tiếp nhau, khi chúng ta lớn lên và để lại những quyển sách đằng sau, rất có thể, con cháu chúng ta sẽ lại trưởng thành lên với những niềm mơ mộng gắn bó với nó, như mình đã từng yêu Marc Levy, đã từng yêu Kiếp Sau, Em ở đâu, Bạn tôi tình tôi, Nếu em không phải một giấc mơ, Những đứa con của tự do…

Ngày đầu tiên là quyển tiểu thuyết thứ 9 của Marc Levy, quyển này đi chung với “Đêm đầu tiên” tạo thành bộ đôi “Ngày đầu tiên – Đêm đầu tiên”, là tiểu thuyết thuộc thể loại “phiêu lưu kỳ ảo”, khá giống với dạng “tiểu thuyết diễm tình” pha lẫn với kỳ bí, vốn là sở trường của Marc Levy từ trước đến giờ, nhưng có một số đặc điểm mới hơn và… khó hơn, bởi sự logic của nó phải đạt đến đỉnh cao trong cách bố cục truyện, phân loại và hệ thống các chi tiết để quyển tiểu thuyết đạt đến sự hoàn hảo. Theo một cách nào đó, và với sự kỳ vọng của mình, thì Marc Levy đã khá thất bại…

Marc rất giỏi trong việc phô bày kiến thức và xâu chuỗi các sự kiện, xâu chuỗi thời gian và kết nối các nhân vật để tạo ra một “mê cung” hoàn hảo cho plot truyện. Marc cũng rất giỏi trong việc dẫn dắt người đọc đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác, khiến người ta phải trầm trồ và ậm à thú vị khi mỗi trang sách được lật qua. Marc ở đây vẫn vậy, thú vị, dí dỏm, hài hước duyên dáng và rất thông minh trong cách xử lý thoại. Nhưng có một thứ không ổn: tâm lý nhân vật, mọi thứ diễn ra quá nhanh, mọi thứ “suôn sẻ” trên mức bình thường và những thứ ngẫu nhiên cứ xảy ra liên tục, trợ giúp cho các nhân vật chính nhiều quá khiến cho quyển tiểu thuyết trở nên nặng tính sắp xếp, nói đơn giản là quá dụng công và thiếu đi chất tự nhiên trước giờ luôn có ở Marc Levy.

Là một sự cố tình thay đổi từ Marc? Hay đơn giản là Marc vẫn vậy, chỉ có điều trước giờ mình không nhận ra điều đó?

Điểm trừ thứ hai cho quyển sách là có cái kết quá… hẫng cho người đọc, bởi là “bộ đôi” nên có lẽ phải đọc luôn cả “Đêm đầu tiên” (quyển chưa được xuất bản ở VN), người đọc mới giải tỏa được hết nỗi uất ức và đi hết được câu truyện mà Marc vẽ ra. Điều này thực ra có hai mặt của nó. Một mặt làm mới cái chất của Marc Levy, người trước giờ luôn để lại một cái kết happy ending cho tiểu thuyết của mình, mặt khác làm người đọc khó tính cảm thấy khó chịu, và có cảm giác bị… ép mua hai cuốn thay vì 1 cuốn, bị ép đọc hai cuốn thay vì 1 cuốn, dù điều đó không hề gì, nhưng với người đọc “thấp cổ bé họng” ở VN như mình, đọc xong cuốn này mà ko có cuốn kia để đọc thì quả là điên đầu.

Bộ đôi này làm mình nhớ đến Cưỡng cơn gió bấc và Con sóng thứ bảy. Hai cuốn này liền mạch và bám vào nhau rất chặt, nhưng đọc cuốn 1 xong không có cảm giác khó chịu, và nếu ko đọc tiếp cuốn 2 cũng chả sao. Nhưng ngược lại, phải đọc cuốn 1 thì đọc cuốn 2 mới thấy hay, còn đọc cuốn 2 mà không đọc cuốn 1 thì khó mà cảm được.

Ngoài ra, Marc Levy cũng từng có một bộ đôi khác là Nếu em không phải một giấc mơ & Gặp lại, điểm khác nhau giữa hai bộ này có lẽ là việc Marc Levy viết bộ sau (Ngày đầu tiên & Đêm đầu tiên) là có dụng công tạo thành 1 bộ, còn bộ trước (NEKPMGM & GL) thì không có, mà viết cuốn trước xong rồi mới nảy ra ý tưởng viết cuốn thứ hai.

Dù sao thì, mình thấy cuốn này, Ngày đầu tiên, cũng hay hơn “Mọi điều ta chưa nói” (Quyển thứ 8 của Marc Levy) một chút, và vẫn là quyển sách rất đáng đọc cho những ai yêu sách, dù là fan hay không là fan của Marc Levy đi chăng nữa. Với thể loại phiêu lưu kỳ ảo này, Marc Levy sẽ có thể chinh phục thêm nhiều đối tượng độc giả nữa, và sẽ đến gần hơn với mọi người. Một quyển sách rất rất nên đọc, hehe.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Wed Feb 08, 2023 5:37 pm

Review Sách Kiếp Sau – Câu Chuyện Tình Yêu Vượt Muôn Kiếp Người

Revisach

“Anh yêu em, anh không biết làm thế nào để hết yêu em, anh chẳng biết vì sao và để làm gì? Anh yêu em như vậy vì anh chẳng biết được điều gì khác. Nơi nào không có em, nơi đó cũng chẳng có anh.”

Đọc những dòng yêu này, liệu có cô gái nào là không tan chảy. Đây là những lời tâm tình mà chàng nam chính trong truyện Kiếp Sau của Marc Levy gửi đến cô gái mình yêu thương khi họ đã vượt qua những giới hạn của thời gian, rào cản của số phận để quay về bên nhau và tiếp tục yêu nhau.

Kiếp Sau không phải truyện ngắn nổi tiếng nhất của nhà văn Marc Levy nhưng luôn là cái tên người ta nhắc tới như một biểu tượng của tình yêu nồng nàn, bất diệt.

Tác giả sách Kiếp Sau
Người viết sách Kiếp Sau là cái tên vô cùng quen thuộc với những người yêu chuộng dòng văn lãng mạn – Marc Levy. Bất chấp thái độ của giới chuyên môn trước những tác phẩm của Marc, ông vẫn là nhà văn được đọc nhiều nhất tại Pháp.

Những tiểu thuyết của nhà văn này đã được dịch ra 39 thứ tiếng, tiêu thụ 15 triệu bản trên toàn thế giới. Nhiều cuốn sách của ông còn được hãng Dreamworks chuyển thể thành những bộ phim bom tấn của Hollywood.

Nhắc đến Marc Levy, chúng ta không thể bỏ qua những tiểu thuyết vô cùng ngọt ngào và lãng mạn: Nếu em không phải là giấc mơ, Người trộm bóng hay Một ý niệm khác về hạnh phúc,…

Những câu chuyện trong cuốn Kiếp Sau
Kiếp Sau của Marc Levy là tiểu thuyết tình yêu giữa hai nhân vật Jonathan và Clara nhưng lồng vào đó là những câu chuyện về tình người vô cùng ấm áp. Không chỉ là tình yêu vượt lên trên số phận, chúng ta còn cảm nhận được tình cha con thiêng liêng, tình bạn bền chặt giữa hai con người mà không gì có thể chia cắt.

Câu chuyện tình yêu vượt muôn kiếp sống
Jonathan – nam chính trong Kiếp Sau là một nhà thẩm định tranh có tiếng tăm trong lĩnh vực của mình. Anh có một cuộc sống hạnh phúc kiểu mẫu với người vợ sắp cưới của mình, tên là Anna.

Jonathan vốn có trong mình niềm đam mê bất tận với những bức vẽ của vị danh họa già người Nga Vladimir Radskin. Những tác phẩm của ông, hay chính là tiếng gọi của số phận đã khiến Jonathan trì hoãn đám cưới của mình để bay đến nơi Clara đang hiện hữu.

Sợi tơ mong manh của số phận đã nối hai người lại với nhau. Jonathan và Clara cùng bước vào một cuộc phiêu lưu kì thú, nguy hiểm và cũng đầy gian khổ để tìm ra tung tích thật sự của bức tranh cuối cùng mà danh họa Radskin đã vẽ. Trên hành trình đó, họ không chỉ tìm thấy bức tranh mà còn tìm thấy nhau đã đi lạc từ những kiếp sống trước. Trải qua bao thăng trầm, vòng xoáy thời gian và dã tâm chia cách, họ lại trở về bên nhau, yêu nhau như chia hề rời xa.

“Có khi hai linh hồn gặp nhau chỉ để hợp lại làm một. Chúng sẽ phụ thuộc vào nhau mãi mãi. Chúng không thể tách rời và sẽ liên tục tìm kiếm nhau từ kiếp này sang kiếp khác.”

Tình cảm gia đình mãnh liệt, bất tử
Vladimir Radskin là một người họa sĩ vĩ đại vì ông dám dùng những nét cọ để tố cáo sự thối nát của xã hội đương thời. Chế độ Nga hoàng vào thế kỉ 19 đã đẩy số phận của những người lao động khổ cực vào đường cùng. Radskin chọn cách tả thực lại điều đen tối ấy. Và kết quả là người ta ban lệnh truy nã ông, Radskin chắc chắn sẽ nhận án tử hình nếu bị bắt.

Radskin may mắn khi vẫn giữ được mạng sống của mình nhưng phải lưu vong sang Anh. Còn vợ ông, thì không được may mắn như vậy. Radskin phải chứng kiến cảnh người ta hành hình vợ mình và những giọt máu đỏ tươi của người vợ thấm dần vào lớp tuyết trắng xóa là thứ nghiệt ngã ông sẽ chẳng bao giờ quên.

Kể từ đó, ông chẳng bao giờ vẽ phụ nữ trong những bức tranh của mình. Ngoại trừ bức vẽ cuối cùng ấy, là bức tranh tuyệt đẹp ông tặng cho con gái trước lúc ra đi.

Ngay khi sức cùng lực kiệt, ông đã nằm trên gác mái tòa nhà và tạo nên một kiệt tác xưa nay hiếm – đó là bức tranh Thiếu nữ áo đỏ dành tặng cho con gái của mình. Giữa những ngày tháng lưu vong khổ cực, ông vẫn luôn nhớ về người con gái mến thương của mình và chỉ có thể truyền tình yêu vào những bức vẽ.

Tình bạn đáng trân quý giữa những người con trai
Tình bạn của Peter và Jonathan trong Kiếp Sau chính là thứ tình bạn có thể vượt qua sống chết đời thường.

“Hãy nói với cô ấy, Jonathan rằng tớ đã từng là bạn cậu, rằng cậu đã từng là một người anh em của tớ, và có thể còn hơn thế nữa vì chúng ta đã chọn nhau, hãy nói với cô ấy rằng sẽ không bao giờ có điều gì có thể chia rẽ tớ và cậu.”

Hai người thân thiết với nhau vì hội họa, hy sinh cả đời vì hội họa và rất có thể tình bạn lại tái sinh trong một kiếp sống khác vì hội họa.

Có những lúc Jonathan đã định buông xuôi nhưng Peter vẫn đứng đằng sau hết lòng hậu thuẫn người bạn của mình. Trong những lúc Jonas căng thẳng và mệt mỏi nhất, Peter vẫn luôn hài hước một cách thông minh để vực dậy tinh thần của người bạn thân.

Điều tuyệt vời trong tiểu thuyết Kiếp Sau
Đọc Kiếp Sau, chúng ta không khỏi nể phục những tìm tòi, khám phá của tác giả trong một lĩnh vực vượt ngoài chuyên môn của ông – đó chính là hội họa. Nhờ sách, chúng ta sẽ thấy mình như đi lạc trong những con phố lãng mạn nơi trời Âu, hoặc đang đắm mình trong một bảo tàng tranh nghệ thuật. Marc Levy đưa chúng ta đến với thế giới của hội họa, của những tác phẩm nổi tiếng thời kỳ Phục Hưng.

Nhiều cuốn tiểu thuyết tình yêu sẽ chỉ tập trung vào những nhân vật chính. Kiếp Sau thì khác, tác giả đã xây dựng được tuyến nhân vật phụ khiến người đọc người mến hoặc suy tư khá nhiều. Peter, Anna hay những cái tên khác nữa, đều góp phần làm nên một câu chuyện ly kì, cuốn hút khiến người đọc không thể rời mắt.

Lời kết
Kiếp Sau của Marc Levy là một món quà tuyệt vời cho chính bản thân bạn trong một ngày cuối tuần êm đềm, thảnh thơi. Đọc sách để thắp lên trong lòng mình những thổn thức, những khát khao về một tình yêu cháy bỏng và nồng nàn vượt mọi kiếp người.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Thu Feb 09, 2023 8:18 am

Web Đọc Sách

Một ý niệm khác về hạnh phúc – Marc Levy

Trong những ngày Mỹ đang phải chống chọi với những cơn bạo động của vụ biểu tình chống nạn phân biệt chủng tộc, mình lại nhớ tới Agatha và những năm tháng tuổi trẻ của bà trong “Một ý niệm khác về hạnh phúc”.

Vướng vào một vụ bạo loạn chống chính phủ, Agatha đã phải bước vào tù 35 năm nhưng chẳng ai biết được rằng, bà vốn nhận tội thay cho người chị đang mang bầu. Trong những năm tháng ấy, Agatha chỉ mong muốn một ngày được nhìn lại ánh sáng mặt trời và tìm lại những đam mê đã mất, đặc biệt, là được nhìn thấy đứa cháu gái mà mình dùng cả 35 năm cuộc đời đánh đổi.

Và bà đã làm điều đó!
Vượt ngục ngay cả khi bà chỉ còn 5 năm nữa là mãn hạn tù, gặp lại đứa cháu gái thân yêu và những người bạn đã từng vào sinh ra tử trong những năm tháng 20 và để chứng minh mình trong sạch.

Nếu rất nhiều người đã nói về cái tài lãng mạn của Marc Levy, thì trong cuốn sách này, mình lại muốn cảm ơn ông rất nhiều về cách lựa chọn bối cảnh truyện. Đó là vào thời điểm Agatha quyết định vượt ngục – thời điểm bà muốn sống vì chính bản thân mình.

Với mình, cuốn sách không chỉ là tình cảm yêu thương bình thường nữa, mà đó còn là tình cảm gia đình, là sự hy sinh vĩ đại, là sự mạnh mẽ từ trong tim và cũng là sự sống dậy một thời oanh liệt của những con người dám đứng lên chống bạo lực, chống tham nhũng, chống phân biệt chủng tộc và đặc biệt là chống lại chiến tranh Việt Nam tại Mỹ.

Có người nói rằng, hành động của họ không đáng để tuyên dương, bởi để thay đổi thế giới, điều chúng ta cần làm không phải đứng lên vùng vẫy, đập phá, bạo loạn mà phải giống như Max từ từ phát triển và thay đổi thế giới một cách nhẹ nhàng. Nhưng nếu đặt họ vào bản thân chúng ta những năm 19 – 20, những năm tháng ngông nghênh chán ghét sự đời, ta sẽ thấy đó là những hành động hoàn toàn hợp lý. Những con người ấy – và Agatha – là những con người tuyệt vời nhất của tuổi đôi mươi – sẵn sàng đánh đổi để đấu tranh vì lý tưởng bản thân, vì công lý, vì “hòa bình” và về “tự do”, “hạnh phúc”.

mot y niem khac ve hanh phuc
Hạnh phúc là gì? Làm thế nào ta có thể đạt được hạnh phúc?
Có lẽ vốn là những câu trả lời mà chúng ta khó trả lời nhất, bởi nó chẳng thể đo đạc hay ước lượng được. Đó có thể giống như những năm tháng xưa cũ của Milly với một công việc tốt và một người yêu hoàn hảo; đó cũng có thể giống Jo – chàng trai có vốn kiến thức uyên bác và tài đánh đàn siêu việt nhưng vẫn quyết tâm làm trong một cửa hàng nhỏ bé; đó cũng có thể là cuộc sống thanh đạm của Max với ngôi nhà nhỏ trong rừng với đàn sói.

Và với Agatha, hạnh phúc của bà là những ngày tháng 20 cháy hết mình với lý tưởng và đứa cháu nhỏ bé mang tên Milly. Tất cả chúng, vốn không có cái nào đúng, cái nào sai bởi “Mỗi người sẽ có những khái niệm về hạnh phúc khác nhau, chẳng ai có thể giống được ai cả” Tất cả chúng – dù to, dù nhỏ – cũng đều là những “hạnh phúc” đáng được trân trọng.

Mặc dù, “Một ý niệm khác về hạnh phúc” không truyền tải một khái niệm rõ ràng về hạnh phúc, nhưng thông qua chuyến hành trình của Agatha và Milly, có lẽ, tất cả chúng ta đã có thể nhìn rõ hơn thứ gọi là “hạnh phúc” của mình, và “nếu đã tìm được chúng, hãy mạnh mẽ vững bước trên con đường đó bạn thân yêu nhé!”

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Thu Feb 09, 2023 8:21 am

Linhchi's blog

Cảm nhận cuốn “Kiếp sau” của Marc Levy

“Có khi hai linh hồn gặp nhau chỉ để hợp lại làm một. Chúng sẽ phụ thuộc vào nhau mãi mãi. Chúng không thể tách rời và sẽ liên tục tìm kiếm nhau từ kiếp này sang kiếp khác. ”

Cuốn sách này tôi được tặng bởi cô bạn thân cấp 3. Cuốn sách đầu tiên đưa tôi đến với Marc Levy, là cuốn sách khiến tôi bén duyên với vị tác gia này. Sau đó, tôi đã tìm đọc tất cả các cuốn sách của ông như Nếu em không phải một giấc mơ, Gặp lại, Ngày đầu tiên, Đêm đầu tiên, Bảy ngày cho mãi mãi, Người trộm bóng, Mạnh hơi sợ hãi, Nếu như được làm lại, Chuyện chàng nàng, Một ý niệm khác về hạnh phúc… Mỗi cuốn sách đều đem tới cho tôi những câu chuyện riêng, những ý niệm riêng, suy nghĩ riêng… nhưng Kiếp sau hiện vẫn là cuốn sách tôi yêu thích nhất trong số các tác phẩm kể trên của ngòi bút sắc sảo, lôi cuốn này.

“Kiếp sau ” là một câu chuyện cảm động về mối tình vượt thời gian của Jonathan và Clara, hai linh hồn luôn không ngừng tìm kiếm nhau dù ở bất cứ thời gian nào, kiếp sống nào.Dường như sự tồn tại của họ là cho nhau. Jonathan, một nhà thẩm định tranh nổi tiếng gặp Clara khi chỉ còn 3 tuần nữa anh sẽ làm đám cưới với Anna. Ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên, khi ánh mắt họ chạm nhau, họ đã có cảm giác đã gặp nhau ở đâu đó… Phải rồi, cái cảm giác như đã từng gặp ai đó, đã từng trải qua 1 chuyện gì đó,… bất cứ ai trong chúng ta chắc chắn cũng đã từng trải qua. Hiện tượng kỳ là mà cho tới giờ các nhà khoa học vẫn đang rất nỗ lực tìm kiếm câu trả lời.

Quay trở lại câu chuyện, sự thật họ đã từng gặp nhau ở 1 kiếp nào đó, với 1 thân phận khác. Có lẽ khi đó chàng vẫn là 1 chuyên gia thẩm định tranh, 1 con người say đắm đam mê nghệ thuật. Có thể chàng đã sống cũng thời kì với người họa sĩ tài năng người Nga, Vladimir Radskin và nàng – trong kiếp sống đó chắn chắn là vợ của chàng. Chẳng ai có thể ngờ nàng lại là người con gái của người họa sĩ đa tài nhưng bất hạnh này. Người họa sĩ luôn mong muốn cây bút vẽ của mình có thể lột tả hết được cuộc sống hiện thực nhất của người lao động dưới mọi tầng lớp. Người họa sĩ ấy, vì dám nói lên những sự thối nát từ bên trọng của chế độ Nga hoàng vào khoảng thế kỷ 19, dám đứng về phía người lao động khổ cực mà đã chống lại cả 1 thể chế chính trị. Người ta ban lệnh truy nã ông, ban lệnh tử hình cho ông nếu ông bị bắt. Có lẽ số phận vẫn còn may mắn với người đàn ông này khi ông có thể trốn thoát được sự truy nã sát sao kia để chạy trốn sang Anh. Nhưng người phụ nữ của ông thì không may mắn như vậy. Bà đã chết trước mắt chồng của mình. Từng giọt máu đỏ tươi của bà thấm xuống nền tuyết trắng xóa là hình ảnh Vladimir không bao giờ có thể quên.

Phải chăng từ đó, hình ảnh của người phụ nữ không bao giờ xuất hiện trong tranh của ông nữa? Phải chăng vì lý do đó mà ông đã dồn hết tâm huyết cho tác phẩm cuối cùng trước khi ra đi, bức tranh người thiếu nữ mặc váy đỏ tuyệt đẹp. Và những điều bí ẩn được danh họa giấy kín sau bức tuyệt tác này có lẽ là điều tuyệt vời nhất.

Tôi vẫn luôn ngưỡng mộ ngòi bút tài tình của Marc Levy. Ông có tài dẫn dắt độc giả, khiến ng đọc không thể dời mắt khỏi cuốn sách. Một câu chuyện đầy lôi cuốn được đan xen giữa hiện tại và quá khứ, giữa thiên nhiên thơ mộng của nước Anh nơi Vladimir sống những ngày tháng lưu vong, giữa tình yêu của 1 người cha bất hạnh dành cho cô con gái, và đặc biệt là tình yêu mãnh liệt các nhân vật chính dành cho nhau.

” Dường như chúng ta còn có thể đi qua nhau mà không nhận ra nhau”

“Kiếp sau” còn là 1 câu chuyện về tình bạn vô cùng đẹp đẽ giữa Jonathan và anh bạn Peter. Một tình bạn vượt qua sự sống chết đời thường. ” Hãy nói với cô ấy, Jonathan rằng tớ đã từng là bạn cậu, rằng cậu đã từng là một người anh em của tớ, và có thể còn hơn thế nữa vì chúng ta đã chọn nhau, hãy nói với cô ấy rằng sẽ không bao giờ có điều gì có thể chia rẽ tớ và cậu.” Cả Peter và Jonathan đều là những người yêu hội họa, và có lẽ đó chính là sợi dây gắn kết 2 người họ. Peter đã sống cả tuổi trẻ bên người bạn ngang ngạnh này, và có lẽ anh sẽ dành cả phần đời còn lại để tìm kiếm người bạn của mình – trong 1 kiếp sống khác, người mà khi suy tư luôn “chắp 2 tay sau lưng, đôi mắt nheo lại”. Một tình bạn đáng ngưỡng mộ và trân trọng!

Một điểm nữa, lý do tôi yêu tác phẩm này đến thế là vì tác phẩm đã đưa tôi đến thế giới của hội họa, của những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng thời kỳ Phục hưng của châu Âu. Tác phẩm đưa tôi đến những công trình kiến trúc tôi từng ao ước có cơ hội đặt chân đên.Với tôic, chỉ cần tưởng tượng những bức tranh trong cuốn truyện này, chỉ cần tưởng tượng ra mình đang ngồi uống cafe tại 1 cửa hàng nào đó, đang tản bộ dọc theo 1 con sông nào đó, được chiêm ngưỡng 1 tòa lâu đài cổ kính nào đó, vs tôi cũng thật mãn nguyện.

Một cái kết có nhiều nuối tiếc, nhưng cá nhân tôi thấy đó là một cí kết hay. Nó cho phép người đọc có thể tiếp tục tự tưởng tượng ra 1 caí kết tiếp theo, tiếp tục tự khám phá 1 câu chuyện khác do chính mình là người sáng tác. Với tôi,câu chuyện sẽ đi theo hướng suy nghĩ “chắc chắn ở kiếp sau, kiếp sau và kiếp sau nữa, dù có bị bất cứ thế lực nào ngăn cản và chia sẽ Jonathan và Clara vẫn sẽ lại tìm kiếm nhau, lại gặp gỡ nhau. Và rồi, họ sẽ hạnh phúc bên nhau dưới tán cây phong đang reo mình trong gió.”

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Thu Feb 09, 2023 8:30 am


_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by LDN Thu Feb 09, 2023 8:34 am

Blog của Tẹp

[Review] Bạn tôi Tình tôi – Marc Levy

Marc Levy à tác giả mình yêu thích. Chưa bao giờ ông ấy làm mình thất vọng, bây giờ cũng vậy.

Bạn tôi Tình tôi cũng giống như tên gọi của nó vậy, kể về tình bạn và tình yêu. Một cuốn sách cực kì cực kì nhẹ nhàng đáng yêu luôn.

Antoine và Mathias là bạn chí cốt 30 năm. Từng ấy thời gian làm 2 người trở nên hiểu nhau từng chút một, hiểu người kia từng li từng tí luôn. Hai người đều là hai ông bố đơn thân, dọn đến ở chung một nhà ở London. Hai con người này thực sự là cùng một loại người thế mà sống với nhau cứ gây nhau cả ngày mới chịu  Smile) Đến hai đứa con cũng bảo vậy mà. Mà nhắc hai đứa con. Louis với Emily ôi trời ơi dễ thương chết người á. Dễ thương dã man. Thêmm nữa mình bị có cảm tình với mấy kiểu bố nuôi con lắm luôn nên rất thích cuốn sách này.

Vợ của Antoine sinh Louis ra rồi sau đó sang Châu Phi làm việc, vợ của Mathias cũng từ London trở về Paris làm việc. Antoine mình thấy ở anh ấy cái sự dịu dàng, còn ở Mathias là sự lãng mạn của đàn ông Pháp. Antoine tốt bụng, luôn luôn làm mọi việc cho người khác, cho dù là việc anh không thích, ví dụ như viết thư tình dùm cho Sophia, hay ở chung với Mathias, mặc dù chắc là anh cũng không muốn, anh tự bỏ tiền, bỏ công sức ra trang trí lại quán ăn cho Yvon.. Mình không nhớ nổi tên Smile) Còn Mathias, mình biết anh ấy vẫn thương Emily nhưng con người này anh ta thiên về tình cảm hơn, mình không biết diễn tả như thế nào nhưng đại khái là anh ấy dám yêu, dám theo đuổi tình yêu, không nhút nhát với có vẻ cam chịu như Antoine, vì thế mà mình đôi khi không thích lắm tại thấy Mathias ích kỉ một chút, trẻ con nữa Smile) Cũng có khúc mắc này nọ, nhưng lại nhẹ nhàng, không gay gắt mà lại thấm thía kinh dị haha

Đúng là sách của Marc Levy, rất rất dịu dàng luôn, mà kiểu dịu dàng rất tinh tế. Cuốn Bạn tôi Tình tôi là tiêu biểu cho kiểu văn này. Không hồi hộp, lì kì như những cuốn sách khác. Chỉ nhẹ nhàng kể về những câu chuyện bình thường của những con người bình thường. Gần gũi, nhẹ nhàng. Cuốn sách này mà nằm trên giường vừa đọc vừa nghe nhạc nhẹ nhàng thì là số 1 luôn.

Mình thấm câu nói: “Người đàn ông đã ly thân một lần là báu vật” luôn! Đáng yêu dễ sợ hê hê. Antoine và Mathias sống cùng nhau, có tranh cãi, có cảm động, nhưng cuối cùng lại giúp nhau nhận ra những điều mình còn sơ sót, dẫn nhau tới với hạnh phúc tiếp theo của mình.

Tình bố con trong truyện cũng rất dễ thương, nhẹ nhàng. Không phải cảm động đến mức sâu sắc, khắc cốt ghi tâm nhưng lại dịu dàng tới mức mình cứ cười mãi cười mãi khi đọc tới mấy đoạn đó.

Hai đứa nhóc Smile) Đôi khi mình muốn tụi nó thích nhau cho rồi. Dễ thương chết đi được Smile)

Cuốn sách rất thích hợp đọc để giải trí, thư thả đầu óc nha! Không có gì gay cấn đâu.

_________________
~ bài viết về Sách:

https://www.nhomcho.com/t25736-sach

Người ăn chay - Han Kang

https://www.nhomcho.com/t37281-sach-noi-nguoi-an-chay-han-kang#434073
LDN

LDN


Back to top Go down

Sách  - Page 43 Empty Re: Sách

Post by Sponsored content



Sponsored content


Back to top Go down

Page 43 of 50 Previous  1 ... 23 ... 42, 43, 44 ... 46 ... 50  Next

View previous topic View next topic Back to top

- Similar topics

Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum